Lâm Hiểu Ninh đã ăn được hơn phân nửa suất cơm của mình thì mới phát hiện ra phần cơm của Lâm Hữu Kỳ vẫn còn đầy ắp.
Bình thường ở nhà, Lâm Hiểu Ninh thấy Lâm Hữu Kỳ ăn khá nhiều. Vậy mà bây giờ lại thấy anh ăn quá ít, Lâm Hiểu Ninh liền hỏi: “Cậu làm sao vậy? Cảm thấy trong người không khỏe nên không ăn được à?”
Lâm Hữu Kỳ thở dài một cái rồi đáp: “Đồ ăn quát tệ. Nhất là món rau, không thể nuốt nổi.”
Lâm Hiểu Ninh nghe vậy thì nhíu mày, hỏi: “Đồ ăn ngon như vậy mà cậu còn chê à? Sao mà kén chọn thế?”
Lâm Hữu Kỳ không đáp lời Lâm Hiểu Ninh, chỉ liếc xéo cô một cái rồi đặt đũa xuống, quyết định không ăn nữa.
Lâm Hiểu Ninh thấy thế thì liền dỗ dành: “Tôi nói vậy chứ không có ý gì đâu. Cậu đừng giận, mau ăn tiếp đi!”
“Không ăn nổi.” Lâm Hữu Kỳ cáu kỉnh nói rồi đứng dậy, định rời khỏi canteen.
Lâm Hiểu Ninh phản xạ nhanh nên ngay lập tức giữ tay Lâm Hữu Kỳ lại rồi kéo anh ngồi xuống. Sau đó, Lâm Hiểu Ninh khuyên: “Cậu mà không ăn thì sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe đấy! Mặc dù thấy thức ăn không ngon, nhưng cậu cũng nên cố mà ăn vào. Nếu cậu không thích ăn rau thì ăn thịt đi!”
Nói đến đây, Lâm Hiểu Ninh liền chỉ vào món thịt viên rồi bảo: “Món này ngon lắm! Cậu ăn thử đi!”
Lâm Hữu Kỳ đang định nói không thì Lâm Hiểu Ninh lại cầm đũa của anh, sau đó gắp một miếng thịt viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2462987/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.