Lý Kha Lộ nhớ ra mình không có số điện thoại của Lâm Hiểu Ninh thì liền hoảng loạn nhìn về phía Lâm Hữu Kỳ.
Lâm Hữu Kỳ nhíu mày, hỏi: “Làm sao?”
“Tớ… Tớ…” Lý Kha Lộ ấp úng nói, “Tớ không có số của Hiểu Ninh…”
Lâm Hữu Kỳ nghe vậy thì cũng không bất ngờ, bởi vì anh cảm thấy người như Lý Kha Lộ đương nhiên là không xứng đáng có được số điện thoại của Lâm Hiểu Ninh. Nhưng bây giờ đang cần liên lạc với Lâm Hiểu Ninh nên Lâm Hữu Kỳ đành phải đọc số điện thoại của cô cho Lý Kha Lộ. Vừa đọc, Lâm Hữu Kỳ vừa thầm hỏi: Mình đã thuộc số điện thoại của Lâm Hiểu Ninh từ bao giờ vậy?
Lý Kha Lộ nghe Lâm Hữu Kỳ đọc thì vội vàng nhập số điện thoại của Lâm Hiểu Ninh rồi bấm gọi.
Trong lúc đó, Lâm Hiểu Ninh đã về đến cổng biệt thự. Cô vừa xuống xe thì nhận được một cuộc điện thoại từ một số máy lạ.
Không nghĩ ngợi gì nhiều, cô liền bấm nút nghe: “Alo?”
Ở đầu dây bên này, Lý Kha Lộ thấy Lâm Hiểu Ninh bắt máy thì vội vàng nói: “Là tớ đây!... Tớ là Lý Kha Lộ… Hiểu Ninh ơi! Tớ xin lỗi về chuyện hôm nay… Tớ thành thật xin lỗi cậu… Cậu tha thứ cho tớ được không?”
Lâm Hiểu Ninh nghe Lý Kha Lộ xin lỗi rối rít thì cảm thấy kỳ lạ, thầm hỏi: Không phải lúc ở trường thái độ của cô ta còn hống hách lắm hay sao? Tự nhiên bây giờ xin lỗi, liệu có phải là đang định giở trò gì hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2462979/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.