Thất… vọng?
Lâm Thế Lăng ngỡ ngàng.
Anh nhìn Hà Vân San hồi lâu, sau đó không nhịn được mà hỏi: “Tại sao?”
Hà Vân San cụp mắt, để hàng lông mi dài che đi ánh mắt buồn bã của cô.
Thế nhưng, Lâm Thế Lăng lại phát hiện ra cô đang buồn.
Anh có chút bối rối, lại một lần nữa hỏi: “Tại sao vậy?”
Lần này, Hà Vân San ngập ngừng một lát rồi trả lời: “Bởi vì tôi cảm thấy trong chuyện tình cảm, anh có vẻ không đủ dứt khoát.”
Nghe vậy, Lâm Thế Lăng đơ người.
Hà Vân San lại nói: “Bạn gái cũ và anh đã chia tay rất lâu, nhưng hôm nay cô ấy lại tìm đến anh, còn làm loạn buổi xem mắt giữa chúng ta. Điều đó chứng tỏ anh đã chưa đủ dứt khoát cắt đứt với cô ấy.”
“Tôi biết anh là người có thế lực, nên chỉ cần anh thật sự muốn chấm dứt thì cô gái kia nhất định sẽ không có gan đến làm phiền anh. Thế nhưng…” Hà Vân San nói đến đây thì trong lòng lại cảm thấy chua chát, “Vừa nãy… Cô ấy đã xúc phạm tôi ngay trước mặt anh. Tôi nghĩ rằng trước đó, anh phải dung túng cô ấy thì cô ấy mới dám nói ra những lời lẽ khó nghe ngay trước mặt anh như vậy.”
Lâm Thế Lăng không thể nào phản bác được những lời này, bởi vì Hà Vân San đã nói đúng.
Anh đã không đủ dứt khoát nên Trần Uyển Đồng mới tiếp tục dây dưa với anh lâu như vậy.
Bỗng nhiên, Hà Vân San lại nói: “Tôi thích anh, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2462890/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.