Lâm Mộng Na nhìn Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ, mỉm cười, nói: “Chứ còn sao nữa? Mẹ để hai đứa yêu nhau, sau đó lấy nhau thì không phải rất tốt hay sao? Như vậy thì không lo sau này Hữu Kỳ sẽ lấy phải cô gái ham tiền tài. Còn Hiểu Ninh thì không phải vì lấy chồng mà sống xa nhà, cũng không phải lo bị nhà chồng đối xử tệ bạc. Hai đứa đều tìm được một người đáng tin cậy, thật sự yêu thương hai đứa. Như vậy thì tại sao mẹ có thể phản đối chứ?”
Nghe thấy vậy, Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ vô cùng mừng rỡ.
Lâm Hữu Kỳ vui vẻ nở nụ cười, còn Lâm Hiểu Ninh vẫn có chút không tin nổi mà hỏi mẹ nuôi: “Vậy sao vừa rồi mẹ lại…”
“Mẹ chỉ định kiểm tra hai đứa một chút thôi. Thấy hai đứa nghiêm túc và trân trọng tình cảm của mình như vậy, mẹ thật sự rất vui mừng.”
Nghe vậy, Lâm Hiểu Ninh vừa cười vừa rơi nước mắt, liền chạy về phía mẹ nuôi rồi ôm lấy bà: “Mẹ… Mẹ làm con lo lắng chết đi được… Con còn tưởng mẹ định đuổi chúng con đi thật cơ…”
Lâm Mộng Na phì cười, ôm Lâm Hiểu Ninh rồi dỗ dành: “Đúng là cô bé ngốc mà.”
Lâm Hữu Kỳ đứng gần đó, ánh mắt dịu dàng hướng về phía Lâm Hiểu Ninh.
Nhớ đến lúc Lâm Hiểu Ninh nói rằng nếu anh đi, cô cũng sẽ đi, Lâm Hữu Kỳ không kìm được mà nở nụ cười, thầm nghĩ: “Nếu em đi, anh cũng sẽ đi. Dù em đi đâu, anh cũng sẽ theo.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2462882/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.