*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ở trong nhà vệ sinh cởi cái áo khoác diêm dúa kia ra, tôi mới phát hiện mình lỡ quẳng áo sơ mi ra ngoài mất rồi.
Một màn càng bất hạnh hơn lại xảy ra.
Căn nhà này của J lâu đời, hơn nữa nhiều năm không sử dụng, bình thường không có ai ở.
Cho nên hư hao là hiển nhiên, cơ mà…
Cái bị hỏng lại là khóa nhà vệ sinh.
Tôi chợt nhận ra, tôi bị nhốt trong nhà vệ sinh rồi…
Tôi cảm thấy hôm nay quả là một trong số những ngày tôi cảm thấy mệt mỏi nhất.
Khóa cửa rất chắc chắn, tôi vặn lắc đủ kiểu không lệch một li.
Tôi quyết định đọc thần chú phá khóa với cửa nhà vệ sinh, sau đó phát hiện ma pháp cũng không có tác dụng.
Nghe nói trước kia quý tộc với người giàu có để phòng trộm sẽ đặt cấm chế lên khóa cửa, làm mọi ma pháp đều không có tác dụng.
Đại khái tôi đành ngồi im trong đó chờ cứu viện, hi vọng ngài Bộ trưởng có thể phát hiện ra trợ lý tạm thời của mình đang mất tích.
Có lẽ… Tôi nên dùng thử ma pháp dịch chuyển thì sao?
Vừa mới nghĩ xong thì bên ngoài có tiếng của J gọi vào.
“Em chưa thay đồ xong à?” J hỏi.
Tôi có chút xấu hổ: “Hình như cửa hỏng rồi, vặn không được.”
J ở ngoài vặn khóa cửa, như cũ không sứt mẻ.
“Đại khái vì lâu không sử dụng nên hỏng rồi.” J nói, “Em không phá khóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-phai-long-mot-tho-san-tien-thuong/188811/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.