“……” Quý Lăng Vi hơi bất đắc dĩ, cậu còn tưởng rằng quản gia phát hiện từ lâu rồi cơ. Chẳng lẽ lúc ấy kêu nhắm mắt, quản gia thật sự không nhìn lén?
“Chờ tí, tôi có chuẩn bị quà cho anh nè.” Bình thường Quý Lăng Vi không quen dựa quá gần người khác, riêng quản gia là ngoại lệ.
Nhưng hiện tại khoảng cách đã vượt quá giới hạn cho phép.
Cả hai kề sát tới mức cậu có thể đếm được lông mi quản gia có bao nhiêu sợi, đôi môi tái nhợt gần như sắp hôn lên vành tai Quý Lăng Vi, chỉ cần hắn cúi xuống thêm chút nữa sẽ cạp mất đầu... à không, sẽ thật sự hôn trúng.
Hắn mang nét đẹp của người phương Đông, mặt mày tuấn tú sáng sủa, thời điểm nhìn chăm chú một người, ánh mắt chứa đầy sự dịu dàng và si mê.
Tự dưng tim cậu lại đập nhanh một cách khó hiểu, thấy Quý Lăng Vi im lặng ngơ ngác nhìn mình, quản gia nôn nóng duỗi tay bóp sau gáy của Quý Lăng Vi, ép cậu ngửa đầu nhìn hắn, nhẹ giọng phấn khích nói: “Quà á, món gì thế?”
Lúc còn ở thế giới thực, Quý Lăng Vi từng nói sẽ mua quà về cho hắn, sau đó cậu tới nhà Vương Đức Phát chơi. Tiếp đó nữa cậu bị hệ thống cưỡng chế vào phó bản, hắn cũng đi theo vào, suýt thì ở lại trỏng mãi mãi, đến khi cậu rời phó bản hắn không đủ sức mạnh để rời khỏi cái bóng, cho nên lỡ mất dịp nhận quà.
Hiện tại, rốt cuộc Quý Lăng Vi cũng đã quyết định trao quà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-dang-bi-theo-doi/3335661/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.