Tự chui đầu vào lưới
Chuyển ngữ: Diên
Ngày hôm nay rất may mắn, lúc ăn cơm trong bệnh viện không có nhiều khách lắm. La Chú và Đường Ngật đi lên tầng hai, tự mình ôm Đào từ trong lồng ra cho cậu, không thể lần nào cũng cho Tiểu Cảo cơ hội ân cần này được.
Đó giờ mỗi lần được thả ra Đào đều rất vui vẻ, không hiểu sao hôm nay lại ủ rũ lạ thường, vươn đầu lưỡi hồng nhạt liếm lông cho Phú Quý hai lần rồi thôi, chuyển sang nằm nhoài trên người Đường Ngật.
Đường Ngật ngồi xuống tấm đệm cao su, vuốt lông cho nó, lo lắng hỏi La Chú nó bị làm sao.
La Chú ngồi xổm bên cạnh, chỉ chỉ chân trước quấn băng gạc của nó: “Hôm nay nó vừa truyền máu cho một con mèo Chinchilla, trước đó còn bình thường, đây là thấy em nên làm nũng với em đó. Để anh đi lấy đồ hộp, em cho nó ăn nhé.”
La Chú lấy một hộp đồ ăn trên giá xuống, mở ra rồi đưa cho Đường Ngật. Đường Ngật vừa cho Đào ăn vừa hỏi: “Mèo nhỏ cũng phải truyền máu hả?”
“Con người cần truyền máu, đương nhiên mèo nhỏ cũng vậy.” La Chú nói, “Mỗi ngày bệnh viện phải làm mười mấy ca phẫu thuật, trong quá trình phẫu thuật có thể sẽ mất nhiều máu. Có khi động vật nhỏ bị thương nặng xuất huyết nhiều, đưa tới bệnh viện đã rơi vào tình trạng thiếu máu nên nhất định phải truyền máu.”
Trong bệnh viện không chỉ nuôi mỗi Đào mà còn có chừng mười con mèo chó khác, chủng loại hình thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-meo-cua-cau-bi-ngoc/2873595/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.