Thích dưa Hami
Chuyển ngữ: Diên
Tám giờ sáng Tiểu Cảo đã đến bệnh viện thú y, xác định mục tiêu rõ ràng, đi thẳng lên tầng hai.
Lúc trông thấy La Chú đứng trước lồng thủy tinh, cô còn chưa kịp chào đã thấy hắn đặt ngón trỏ lên môi ra ý đừng nói chuyện.
La Chú liếc về một phía, Tiểu Cảo nhìn theo thì thấy Đường Ngật đang nằm trên giường xếp trong phòng, trên người đắp thảm len, vùi nửa mặt vào trong thảm ngủ ngon lành.
May là phòng tiếp nhận bệnh nhân nội trú là khu riêng, chó mèo bị bệnh căn bản không có hơi sức đâu mà kêu, thêm vào tầng hai cách âm khá tốt nữa. Tiểu Cảo thấy may vô cùng, nếu không thì để mấy đứa được gửi nuôi kia mà nghe thấy chắc chắn không ai ngủ nổi ở đây.
Tiểu Cảo đi xuống tầng một làm công tác chuẩn bị khác, chờ người khác tới rồi mới đi lên tầng chỉ chỉ mấy cái lồng khác: “Bác sĩ La ơi, em phải chuẩn bị đồ ăn và hốt phân rồi.”
La Chú xem đồng hồ, thấy sắp đến giờ Đường Ngật thức dậy thì gật đầu rồi để Tiểu Cảo làm công việc thường ngày của cô.
Khu nội trú của mấy em chó vừa mở ra là tiếng gâu gâu vang lên liền, Tiểu Cảo áy náy cười cười với La Chú, cô biết lầ kiểu gì cũng vậy mà.
Đường Ngật đang ngủ hơi giật người, con ngươi giãy dụa, mày nhíu lại, càng thêm vùi mặt sâu vào thảm len. Mấy giây sau, cậu ngồi dậy, mở mắt nhìn chằm chằm thảm len trên người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-meo-cua-cau-bi-ngoc/2873584/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.