Sáng hôm sau, Đoạn Châu tỉnh lại trước tiên.
Mơ mơ màng màng cảm giác được cánh tay có chút tê dại, mà cả người lại thần thanh khí sảng, khá giống một buổi sáng thật lâu trước đây.
Đoạn Châu hơi nhúc nhích cánh tay một chút, lại phát hiện tựa hồ bị vật nặng đè lên, mở mắt ra nhìn, liền thấy Diệp Tân gối lên cánh tay mình, dựa vào khuỷu tay của mình—— còn đang say ngủ.
Ký ức tối hôm qua cuối cùng thức tỉnh.
Đoạn Châu nhìn Diệp Tân trong ngực mình, tâm tình có chút phức tạp —— vốn là dự định đơn thuần giúp cậu tắm… Được rồi, có chút ý nghĩ muốn chiếm tiện nghi, mà trước sau không nghĩ tới lại biến thành như bây giờ ——trong kế hoạch là dự định nước ấm nấu ếch, đem người đuổi tới tay xong mới làm tiếp chuyện như vậy, bởi vì Đoạn Châu biết Diệp Tân bởi vì lúc trước bị hắn cưỡng ép cho nên đối với việc này có chút bóng tối… Bất quá tối hôm qua Diệp Tân cũng không có phản kháng, thậm chí còn có chút đón ý hùa theo, là không phải nói rõ cậu so với mình tưởng tượng càng muốn thêm sao… Đối với mình có cảm giác sao? Thế nhưng Diệp Tân uống rượu, tuy rằng uống không nhiều, mà cũng say đến điên rồi, không biết… Là đem mình tưởng thành người khác đi? …
Đoạn Châu xoắn xuýt một hồi, cuối cùng quyết định từ bỏ những suy nghĩ có hay không có, ngược lại cũng đã xảy ra rồi, liền tận dụng mọi thời cơ đem người chiếm được đi.
Nâng tay sờ sờ trán Diệp Tân, nhiệt độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-hon-hon-nhan-gia/122035/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.