Đoàn xe vào chạng vạng đến bên ngoài thị trấn Bái. 
Thím Khám dẫn theo Lưu Khám nói lời từ biệt với Lữ Ông. Tuy rằng ân cần giữ lại, nhưng mẫu tử Lưu Khám đã hiểu rõ tâm tư ông ta nên đương nhiên sẽ không đồng ý. Mẫu tử họ cảm tạ Lữ Ông dọc đường đi đã chiếu cố họ,trả lại xe ngựa cho Lữ Ông, đeo túi đồ trên lưng. 
- Khám, mang theo túi da gấu chó, rồi chúng ta tìm nơi nghỉ chân trước đã. 
Thím Khám căn dặn một câu, Lưu khám lập tức đáp ứng, nhảy lên xe ngựa, nắm lấy túi da gấu chó hình chữ chật ở trên xe. 
Túi da đó vẫn luôn ở trên xe, chỉ là thím Khám giữ chặt bên mình, nênLưu Khám chưa có cơ hội động vào. Khi cầm lấy chiếc túi, tim Lưu Khámđập lộp bộp, thầm kêu: Đây là thứ đồ gì vậy, sao lại nặng như vậy chứ? 
Túi dài chừng một trượng ba thước, rộng gần ba thước. Nhấc thử lên tính toán, trọng lượng không nhẹ, chừng trên dưới trăm cân. Nhưng sức lựcLưu Khám không nhỏ, cầm theo chiếc túi đó rất dễ dàng. Hắn nhấc lênkhoác lên vai, nhảy xuống xe ngựa, cũng không dám hỏi mẫu thân sợ bị lộra kẽ hở, chỉ cười nói: 
- Mẫu thân, chúng ta đi thôi. 
Thím Khám gật đầu, cúi chào Lữ Ông: 
- Đa ta Đông gia dọc đường đi đã chiếu cố, chúng ta xin cáo từ. Đợichúng ta tìm được nơi ở rồi thì sẽ thông báo một tiếng với Đông gia. Nếu sau này Đông gia có gì cần, mẹ con ta nhất định sẽ đến trợ giúp, tuyệtđối không chối từ. 
- Đại tẩu, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/174485/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.