Ngu Tử Kỳ chết cũng khiến Lưu Khám lo lắng một trận.
Trên thực tế, khi làm quân Sở tiêu hao tổn vô số lương thảo khó cóthể duy trì, thì quân Đường cũng tương tự như thế, đã chịu đến cựchạn. Tuy nói đại doanh Lam Điền đã mở lại, binh mã của vùng Ba Thụcvà Bắc Cương không ngừng vào trú trong đó. Nhưng cả vùng Quan Trungrộng lớn lại ở trải qua bốn năm bị Doanh Hồ Hợi bòn rút, cũng đãcó chút không chống đỡ nổi. Tiêu Hà không chỉ một lần phái người nói cho Lưu Khám, trước lúc xuân sang, cần phải kết thúc cuộc chiến.
Đặc biệt hành động ở Bắc Cương bắt đầu, vùng Hà Nam cũng không còn cách nào trợ giúp cho Quan Trung nữa.
Nếu như Hạng Tịch thẹn quá hóa giận, bỏ qua tất cả nên để ho báo thù Ngu Tử Kỳ thì..., áp lực đè lên Quan Trung tất nhiên sẽ tăng lên,thực bất lợi cho phát triển.
Vì thế, sau khi Lưu Khám quay lại Thằng Trì, lập tức chuẩn bị chuyển sang chế độ sẵn sàng nghênh chiến.
Nhưng đợi ba ngày, cũng không thấy quân Sở tiến đánh.
Thám mã báo về: quân Sở đã lui một ngày trước đó về đến Lạc Dương,Hạng Vũ tự mình dẫn 100 ngàn đại quân xuất phát từ Lạc Dương, lấy PhạmTăng làm quân sư, gấp rút đi tới Đông A tiếp viện cho Kình Bố. CònLạc Dương bây giờ thì lại giao do hai người Chương Hàm Đổng Ế quản lý,Trần Anh làm Trường Sử, lấy danh là phụ tá, nhưng trên thực tế là giámthị, phụ trách thống trị khu vực Hà Lạc. Cùng lúc đó, chiến báo khắp nơi liên tục không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614946/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.