Chương trước
Chương sau
Cách lần trước gặp Công Thúc Liêu, chớp mắt đã hơn sáu mươi ngày.
Lưu Khám nhớ rất rõ, lúc hắn cùng chuyện trò với Công Thúc Liêu trướckhi hắn đi tuần thị vùng đất Hà Nam. Công Thúc Liêu khi đó, tuy rất gầygò, nhưng tinh thần có vẻ vẫn không đến nỗi nào. Ít nhất vẫn còn có thểngồi dậy, pha trà nói chuyện, trông có vẻ khá hơn rất nhiều. Ấy vậy màthoáng một cái, gặp lại Công Thúc Liêu, Lưu Khám đã sắp không nhận rađược ông nữa rồi. Không chỉ gầy gò khô héo, mái tóc màu xám trắng, nayđã trắng toát như tuyết.
- Phụ Thân!
Lưu Tần chăm sóc bên cạnh, thân hình tiều tụy.
Không chỉ Lưu Tần, Lữ Tu và Vương Cơ cũng có mặt ở đây, thấy Lưu Khámbước vào, mấy người vội vàng đứng dậy. Nhưng động tác lại cẩn thận từngli từng tí một, sợ tạo ra gió. Cái thứ bệnh tà phong này sợ nhất là gặpgió. Nếu là ở đời sau thì căn bệnh này của Công Thúc Liêu cũng chẳng làgì cả, nhưng ở trong cái thời đại này lại vô cùng nghiêm trọng. Lưu Khám tuy am hiểu y thuật, nhưng rốt cuộc không phải xuất thân chính quy,không tránh khỏi thiếu thốn.
Công Thúc Liêu mở to mắt.
- Tất cả lui ra, ta có mấy lời này, muốn nói với Quân Hầu.
Công Thúc Liêu nhẹ giọng nói, Lưu Khám gật gật đầu, khoát tay, ý bảomọi người lui ra, chỉ còn lại Lữ Tu và Tiêu Hà ở bên cạnh.
Lữ Tu phụ trách chăm sóc, còn Tiêu Hà thì phải chuẩn bị ghi chép bất cứ lúc nào.
Công Thúc Liêu nói:
- Dưới gối có một phong thư, mời Quân Hầu xem.
Lữ Tu vội vàng tìm thấy một phong thư dưới gối đưa cho Lưu Khám.
Lưu Khám nhẹ nhàng ngồi xuống, mở thư ra, nhìn lướt qua một lượt, nhưng chợt khẽ giật mình, trong lòng có chút nghi hoặc.
- Quân Hầu, ngươi có muốn nắm giang sơn hay không?
Lưu Khám do dự một chút, gật đầu nói:
- Đã đến nước này rồi, Khám đương nhiên hi vọng có thể nắm giữ giang sơn.
- Muốn có giang sơn, những gì Quân Hầu đã làm cho tới bây giờ đều rấtkhá. Nhưng còn thiếu một thứ, đó chính là Quan Trung....
- Quan Trung?
- Từ xưa đến nay, đã xác định nắm giữ thiên hạ, thì trước tiên phải cóđược thuyết pháp của Quan Trung. Tần Xuyên tám trăm dặm, Kim Thành ngàndặm là vùng đất giàu có .
Mà bách tính Quan Trung, trước nayđơn thuần lương thiện nhanh nhẹn dũng cảm. Quan Trung có năm trăm vạnbách tính nước Tần, là nơi Quân Hầu đặt chân. Từ khi Võ Vương phạt Trụ,phượng gáy Kì sơn đến nay, có được Quan Trung là có được thiên hạ, mấtQuan Trung thì thiên hạ cũng mất. Vì thế Quân Hầu muốn có giang sơn,trước tiên bắt buộc phải chiếm được Quan Trung.
Công Thúc Liêunói một hơi, rồi thở hồng hộc.
Lữ Tu vội vàng vuốt ngực cho ông, khẽ nói:
- Tiên sinh, ngài bây giờ không nên kích động, từ từ nói, từ từ nói.
A Khám đã quay lại, ngài có gì muốn dặn dò, sau này còn khối thời gianmà. Tuyệt đối đừng nhất thời nóng vội, từ từ nói, đừng kích động!
Lưu Khám nhìn những quầng đỏ hiện lên trên sắc mặt nhợt nhạt của ông, cũng sợ hãi vô cùng.
Công Thúc Liêu nhắm mắt lại, sau một lát bình tĩnh lại, nhẹ giọng hỏi:
- Quân Hầu, bây giờ ngài đã hiểu dụng ý của ta chưa?
Lưu Khám đưa thư cho Tiêu Hà, Tiêu Hà xem qua, không nói năng gì.
- Muốn đoạt được, trước phải tới!
Lưu Khám nhẹ giọng nói:
- Tiên sinh muốn ta trình lá thư đầu hàng này, là để tạo mối quan hệgần gũi hơn với bách tính Quan Trung, không biết có đúng không?
- Nếu ta đoán không sai thì, sau khi Triệu Cao đánh Công Tử Anh, giếtChương Hàm, chẳng bao lâu, Quan Trung ắt sẽ gặp phải tình cảnh nguy cấp. Đến lúc đó, bọn họ nhất định sẽ tìm cách cầu cứu viện binh. Mà Quân Hầu chiếm cứ vùng Hà Nam, đấy chính là lựa chọn hàng đầu của Triệu Cao.Quân Hầu có thể lấy tư thái cần vương, tiến vào Quan Trung.....Khi đó,bách tính Quan Trung đương nhiên sẽ chào đón, Quân Hầu có thể thuận thếgiết Triệu Cao, thay đổi thời thế.
Nhưng mà, nước Tần dùngluật pháp cai trị Quan Trung đã hai trăm năm nay, Quân Hầu còn phải thận trọng, làm thế nào để bình ổn tâm tư dân chúng trong Quan Trung.
Tự cổ âm dương tương sinh, cương nhu kết hợp...Quân Hầu đã có thể ngộra điều kì diệu trong đó, tự khắc hiểu rõ, cái đạo lí thống trị vừacương lại vừa nhu này.
Đấy là Công Thúc Liêu đang nhắc Lưu Khám, Doanh thị thống trị Quan Trung, từ Thương Quân cải cách đến nay, vô cùng mạnh mẽ.
Có thể là một thời, không thể là một đời, không phải là nói phát luậtnày không đúng, mà là phải nắm giữ có lỏng có chặt, cương nhu hòa hợpmới được.
Lưu Khám nhớ lại trong lịch sử, ước pháp tam chương của Lưu Bang ở Quan Trung.
Đương nhiên là sau khi Lưu Bang chiếm được thiên hạ, luật pháp đại Hánkhông chỉ có ba chương. Ở một mức độ nào đó, luật pháp đại Hán vẫn kếthừa một số ưu điểm của gia pháp, lại kết hợp với tư tưởng của nho giavà đạo gia, mới dần dần hoàn thiện. Cái gọi là ước pháp tam chương đó,chả thà nói đó là một thủ đoạn bỡn cợt của Lưu Bang. Nhưng điều này cũng hoàn toàn chứng minh lời của Công Thúc Liêu, trị quốc cần có chặt cóbuông, cương nhu kết hợp.
- Trị đại quốc, như nấu cá nhỏ?
Một nụ cười thấp thoáng hiện lên trên gương mặt Công Thúc Liêu.
Tuy ông cười rất khó coi, nhưng điều đó chứng minh rằng, Lưu Khám không hề hiểu sai.
-Tiên sinh chịu khó nghỉ ngơi, đừng vận động nhiều nữa.
Lưu Khám ghé sát tai Công Thúc Liêu, nói khẽ:
- Chuyện của Thiệp Gian tướng quân, ta đã sắp xếp ổn thỏa rồi. Nhưtrước đã nói, để lãnh quân cánh hữu trấn thủ Tịnh Châu; Chung Ly Muộisắp đảm nhiệm Tả Lĩnh quân Ưng lang tướng, kinh lược Sơn Đông. Ta sẽđích thân lĩnh trung quân, nhất định sẽ chiếm được Quan Trung kính dânglên tiên sinh.
Công Thúc Liêu nhắm mắt lại.
Điều này có nghĩa là:Ta mệt rồi, cần phải nghỉ ngơi.
Lưu Khám liếc nhìn Tiêu Hà và Lữ Tu một cái, ba người rón rén đứng lên, đi ra khỏi phòng.
Lúc sắp ra khỏi cửa, Công Thúc Liêu đột nhiên lại nói:
- Quân Hầu, thời cơ sắp đến rồi, phải chuẩn bị cho sớm, phục quốc phải thuận theo thiên mệnh!
Lưu Khám khẽ gật đầu, chợt tỉnh ngộ ra.
Hắn đứng ở cửa cúi đầu sát đất chào, nhẹ nhàng lui ra khỏi phòng.
Phục quốc, thời cơ rốt cuộc đã chín muồi chưa?
Mấy người như Lữ Tu ở lại chăm sóc Công Thúc Liêu.
Lưu Khám kêu Vương Cơ thông báo cho nội trạch, bảo với Khám lão phu nhân rằng hắn đã trở về.....
Chỉ là hắn bây giờ vẫn không có cách nào qua vấn an được, bởi vì nhữngchuyện phải làm, còn đầy ra đấy. Tiêu Hà và Lưu Khám bước vào trong thưphòng, ai ngồi chỗ nấy.
Tiêu Hà nói:
- Chủ công, có ba tin vui, trước tiên báo cho Vu Quân Hầu biết.
- Xin tiên sinh cứ nói.
- Thứ nhất, Tịnh Châu vẫn cày bừa vụ xuân bình thường, trải qua mấytháng nghỉ ngơi và phục hồi, số người đã tăng lên đến năm vạn người.
Theo dự đoán của lão Tào, chỉ cần không có thiên tai gì lớn, đến cuốinăm, số lương thực Tịnh Châu thu hoạch cũng có thể cung ứng cho mười vạn người.
- Rất tốt!
Lưu Khám gật đầu không chút biểu cảm, không ý kiến gì.
- Thứ hai, Ngô Thần đã nộp kế hoạch xây dựng khu vực Diêm Trì rồi.
Bởi vì lúc ấy Quân Hầu đi thẳng đến Nhạn Môn đàm phán với Thiệp Giantướng quân, nên chưa thể kịp thời thông báo được. Công thúc tiên sinh và tôi cả gan quyết định, phê chuẩn kế hoạch xây dựng Diêm Trì của NgôThần. Hôm nay đã bắt đầu khởi công xây dựng, theo công báo Ngô Thần hômqua đưa tới, tất cả đều ổn cả.
Việc xây dựng Diêm Trì, đã thu hút gần ba vạn người dân địa phương đi khởi công trước.
Dự tính đầu xuân năm sau, chúng ta có thể tự cung cấp muối ăn rồi. Đồng thời, Ngô Thần còn chuẩn bị lấy Diêm Trì làm chỗ dựa, tăng cường lựcxây dựng. Trong báo cáo của hắn nói, dự tính có thể trong vòng ba năm,số người vùng Diêm Trì sẽ tăng từ năm vạn lên tám vạn người....tất cả kế hoạch đều ở đây.
Tiêu Hà nói xong, cầm một cuốn công văn bày ra trước mặt Lưu Khám.
Lưu Khám vẫn không truyện trò, trầm tư không nói.
- Chuyện thứ ba là, dựa theo luật hộ tịch mới phổ biến, các nơi đã bắt đầu cắt tỉa.
Nhưng mà trước mắt vẫn còn chút trở ngại, nhưng mấy ngày trước, ChungLy tướng quân mượn cơ hội tẩy trừ hương thân hào tộc Nhạn Môn Quận,những nhà giàu có khắp các nơi đều tranh nhau thay đổi thái độ. Thống kê theo luật mới thì, trước mắt đã lược ra được bảy mươi tám vạn người.Trong đó chưa tính người trong Vân Trung quận và Nhạn Môn quận, nếu gộplại, nhân khẩu ba quận vào khoảng từ hai mươi bảy đến ba mươi vạn, ướckhoảng một trăm năm mươi vạn người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.