Thiệp Gian cũng chạy ra chào đón:
- Lưu Quân hầu, tướng bên thua, sao lại nói là oai hùng? Ngược lại, Quân hầu đoạt được Hà Nam, quả nhiên là thần cơ diệu toán. Kế mượn đườngđoạt đất này, thật sự là ngoài dự liệu của Thiệp Gian.
Hai người cầm tay nhìn nhau, trong bất giác đều nở nụ cười. Sau đó haingười ngồi trên mặt đất ngay tại Bách môn, Khoái Triệt, Lưu Khám và ĐồĐồ rất tự nhiên đứng sát với nhau, ngồi xuống phía sau lưng Lưu Khám. Mà Thiệp Gian thì mang theo thân tín của y, ngồi xuống đối diện với LưuKhám.
- Quân hầu…
Thiệp Gian vừa định mở miệng, không nghĩ đến lại bị Lưu Khám ngăn lại.
- Thiệp tướng quân, ta có một phong thư của cố nhân, muốn chuyển giao cho ngươi.
Nói xong, Lưu Khám lấy từ trong lòng ra một phong thư, đưa tới trước mặt Thiệp Gian:
- Ngài xem thư trước đi, rồi chúng ta lại bàn việc tiếp.
Thư của cố nhân?
Thiệp Gian thật nghĩ không ra, dưới trướng Lưu Khám lại có người nào đóđược cho là cố nhân của y. Mông Tật, Mông Khắc? tuổi quá nhỏ… Thiệp Gian và Mông Điềm là người đồng lứa, huynh đệ Mông gia hiển nhiên không tính là cố nhân của Thiệp Gian y. Vậy ngoại trừ huynh đệ Mông gia, trongtrận doanh của Lưu Khám còn ai có tư cách dám xưng là cố nhân của mình?
Được rồi, coi như là cố nhân, bằng một phong thư, chẳng lẽ lại muốn tagiao ra binh quyền? Trên đời này, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy?
Thiệp Gian nghi hoặc nhìn Lưu Khám, mà Lưu Khám lại có vẻ rất thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614880/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.