Tiên sinh nói chí phải!
Lưu Khám cắn rằng, thầm nghĩ: Phiền phức thì phiền phức, vì cái danh Nhân nghĩa này, cứ liều mạng đi.
- Vậy hãy làm theo như lời tiên sinh nói. Lão Tào, ngươi hiệp trợ tiênsinh công việc này, mặt khác, ta sẽ phái Tiểu Trư và Nhâm đại ca cùnghai bộ binh mã cùng hiệp trợ. Ừm, còn có hai người Lý Thành, Ngô Thầnnữa, tất cả đều nghe theo sai phái của tiên sinh. Việc này, ta sẽ giaocho tiên sinh toàn quyền xử lý.
Nói xong, Lưu Khám khoát tay:
- Người đâu, mang bảo kiếm của ta tới đây.
Một lát sau, có một tiểu giáp cầm một thanh bội kiếm sáng loáng tiến đến, Lưu Khám nhận lấy, hai tay dâng tới trước mặt Tiêu Hà.
- Kiếm này tên Giới, là Tiên hoàng năm xưa ban tặng cho ta. Hôm nay, tatặng kiếm này cho tiên sinh, ai không nghe theo sai phái, không cầnthông bẩm, tiên sinh có thể tiền trảm hậu tấu, toàn quyền chưởng quảnviệc này.
Tiêu Hà không khỏi ngẩn ra, vô cùng kinh ngạc nhìn Lưu Khám. Y chỉ làđưa ra kiến nghị này, còn nghĩ nếu như Lưu Khám chấp nhận rồi thì sẽ cắt cử Tào Tham đi xử lý, chứ không phải là y. Dù sao Tiêu Hà mới sẵn sànggóp sức cho Lưu Khám còn chưa tới ba ngày, trên dưới Lâu Thương, ngườinào cũng có kinh nghiệm từng trải không kém y. Nhưng Tiêu Hà thật khôngngờ, Lưu Khám lại ủy nhiệm cho mình trọng trách như vậy. Không chỉ là để y toàn quyền ử lý, mà còn trao cho y quyền lực tiền trảm hậu tấu. Lòngtin này, ơn tri ngộ này, làm Tiêu Hà rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614830/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.