Sáng sớm, quân Sở đã dàn hàng khai chiến ở ngoài thành Lâu Thương.
Có điều trong tay quân Sở không phải cầm đao thương búa rìu mà là các túivải đựng đầy cát. Cùng với tiếng trống giục giã vang lên, tiếng hò hétrung trời truyền tới từ doanh trại của quân Sở. Từng đội, từng hàng binh sĩ được sự che chắn của các thanh chèo gỗ đã lao vun vút về phía LâuThương. Bọn chúng ném túi cát trong tay vào trong các kênh nước, sau đónhanh chóng rút lui, binh lính đuổi theo tiếp tục lấp kênh.
Lưu Khám đứng trên đầu thành, tay đáp trên chòi nhìn ra xa.
- Xem ra, Trần Anh đã sớm có sự chuẩn bị!
Lý Thành bình tĩnh cười:
- Quân hầu mấy lần chiêu mộ, tên Trần Anh này mặc dù chưa đáp lại nhưngchắc trong lòng đã có mưu đồ bất chính từ lâu. Đã có ý đồ xấu thì sao có thể không để ý tới tình hình của Lâu Thương chứ? Muốn công phá LâuThương thì nhất định phải lấp bằng các kênh mương giăng đầy ở đây trước. Nếu không các máy móc vũ khí tấn công thành quy mô lớn đều không thể sử dụng. Chả trách y muốn dừng lại ở Từ huyện một ngày.
- Quân hầu, chúng ta có thể tiến công một lần không?
Đồ đồ nhìn đám quân Sở liên tục lấp bằng kênh mương, dần dần tiến tới gần Lâu Thương mà không nhịn được bèn hỏi:
- Chẳng lẽ ngồi nhìn bọn chúng hành động sao?
Lưu Khám không trả lời.
- Đồ đồ, có nhìn thấy mô đất kia không?
Lý Thành chỉ vào gò núi bên cạnh Lâu Thương:
- Trần Anh không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614810/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.