Lưu Khám không biết Cát Anh.
Đối với loại oai hùng một cõitrong khoảng thời gian ngắn, Lưu Khám không có ấn tượng gì. Nếu nhưkhông phải người này đánh Lâu Thương, nếu không phải vì Lưu Khám đồng ývới Quý Bố, hắn căn bản không quan tâm.
Sau khi rút khỏi huyện Đồng, Lưu Khám lập tức thống lĩnh quân đội chạy tới Lâu Thương.
Dựa theo ý tưởng ban đầu của Lưu Khám, chính là chờ tới khi quân bản bộ của Cát Anh rút lui, tiếp đến tập kích bất ngờ. Nhưng sau khi quan sáttình hình chiến đấu tại Lâu Thương, Lý Tả Xa lại nghĩ, binh mã dướitrướng Cát Anh đã buông lỏng ý chí chiến đấu. Có thể đánh tới nước này,cũng là cực hạn đối với Cát Anh. Tuy dưới trướng của Cát Anh còn có mấyvạn người, nhưng trong mắt Lý Tả Xa hay Mông Tật, Quán Anh cũng khôngtính là gì.
Phi Hùng Vệ dựa vào trang bị hoàn hảo, hàng ngàychăm chỉ rèn luyện chiến thuật tác chiến, ba trăm người trùng kích đạidoanh đám ô hợp, thực sự dễ dàng như trở bàn tay.
- Dưới trướng Quân Hầu, quả nhiên đều là tàng long ngọa hổ!
Lý Tả Xa không khỏi thở dài tán thưởng nói:
- Dựa vào thành trì kiên cố, phòng thủ Lâu Thương cũng không khiếnngười ta giật mình. Khó khăn ở chỗ, cần đánh vào lòng hiếu chiến của Cát Anh, để y từng bước từng bước tiêu hao binh mã trên chiến trường. CátAnh. . .đã mất đi sự kiểm soát đối với bộ hạ rồi. Theo ta thấy, sau khitruyền tin dữ từ huyện Đồng tới, nếu như Cát Anh thông minh một chút,chắc chắn sẽ rút khỏi Lâu Thương trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614769/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.