Người này tuổi khoảng chừng hơn ba mươi, mặt trắng râu ngắn, vóc ngườithon gầ đột nhiên xuất hiện, thế cho nên Lưu Khám căn bản không có sớmcảm giác được. Nhìn kỹ lại, phát hiện người này nhìn có chút quen mắt.
Hình như là đã gặp ở nơi nào đó rồi, nhưng lại nghĩ không ra.
- A Khám huynh đệ, từ biệt ở Huyện Bái chín năm trước, không ngờ lại gặpđược ngươi ở chỗ này… Ngươi không nhận ra ta sao? Ta là Chu Thị đây!
Lưu Khám thật đúng là nhận không ra! Đừng nói đến nhận không ra, ngay cả tên đều nghe có chút lạ tai.
Người này cười nói:
- Cũng khó trách A Khám huynh đệ không nhớ được ta! Năm đó ở tại HuyệnBái, chính là lúc ngươi vừa tới Huyện Bái, không phải chính là lúc mộbinh sao? Ta còn nhớ lúc đó Huyện trưởng hình như là họ Nhâm, chiêu mộchúng ta áp tải lương thảo tới huyện Tiết, nhớ ra chưa?
- A…
Đúng là có một chuyện như thế này! Lưu Khám không nhớ được người này, nhưngcó thể đoán được, người này hình như không có ác ý, vì vậy xoay ngườixuống ngựa nói:
- Không nghĩ tới lại gặp được Chu huynh ở đây, từbiệt nhiều năm, dáng người Chu huynh thay đổi, thực sự ta có chút khôngnhận ra… thứ lỗi, thứ lỗi.
Chu Thị cảm khái nói:
- A Khámhuynh đệ ngươi quá khách khí! Năm đó nếu không có ngươi xả thân cứu ta,chỉ sợ ta đã thành một đống xương khô ở đại trạch Chiêu Dương từ lâurồi. Tới nay những ký ức đó vẫn còn mới mẻ với ta. Mấy năm quả thực tacũng có chút cải thiện, A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614744/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.