Kỳ thực trong lòng Lưu Khám biết rất rõ ràng, sự tình biến hóa đến bướcnày, bọn người Vương Ly nếu dám trắng trợn lấy ra chiếu thư tuyên đọc,nguyên nhân chỉ có một: Chiếu thư là thật! Sự thật này cũng không phảilà chiếu thư được xuất từ tay của Thủy Hoàng đế. Thủy Hoàng đế đã chết,làm sao có khả năng ra chiếu thư nữa? Phần chiếu thư trong tay Vương Ly, nhất định là Chiếu thư có tất cả những chi tiết phù hợp chính xác.
Một phần chiếu thư, ngoại trừ chất liệu gỗ, cách thức hành văn, quan trọngnhất là ấn tỳ của Hoàng đế. Ngọc tỷ đã bị Vương Ly lấy đi rồi! Lưu Khámcó thể khẳng định chuyện này, nhưng trước sau vẫn hi vọng. Hắn khôngmuốn chính tai nghe Phù Tô nói ra chân tướng, không thể làm gì hơn làmượn cớ chống đối Vương Ly. Trên đường đi ra ngoài cửa lớn Thượng tướngquân phủ, Lưu Khám đi rất chậm, vừa đi vừa suy nghĩ cách ứng đối.
Thủ hạ của Mông Điềm đều là những giáp sĩ trung thành, không đến mức hoàinghi. Thế nhưng đối mặt với một chiếu thư chân chính, thì sự trung thành của những giáp sĩ này có thể còn lại bao nhiêu? Chỉ sợ cũng cần phảixem lại! Mông Điềm cũng vậy, Phù Tô cũng thế, quyền thế của bọn họ đếntừ chính Hoàng đế…
Lưu Khám bước từng bước ra cửa phủ, nắm chặttay, hít sâu một hơi, bước lên bậc thang. Đồ Đồ nghênh tiến lại đây,nhìn dáng dấp y, tựa hồ không có gì dao động. Dù sao Đồ Đồ có thể cóngày hôm nay, tất cả đều là do một tay Mông Điềm, Phù Tô bồi dưỡng.Không nói hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614726/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.