Mí mắt Lưu Khám giật liên tục, làm cho lòng hắn khó có thể bình tĩnh.
Máy mắt báo có tai họa… sao lại máy mắt như vậy? Lưu Khám đi lại haivòng trong quân trướng, gọi Lưu Tín giúp hắn thay khôi giáp, thuận taynhấc lên Xích kỳ. Từ lúc hộ giá tới này, Xích kỳ này chưa có cơ hội xửdụng, nhưng Lưu Khám mỗi ngày đều lau dầu. Làm cho Xích kỳ vẫn duy trìđộ sắc bén kinh người. Nói chung, hắn đi tuần thị sẽ không mang theoXích kỳ này. Nhưng hôm nay mí mắt giật lợi hại, cho nên mang Xích kỳtheo.
Theo đạo lý mà nói, đến lúc này hẳn là sẽ không phát sinh chuyện gì.
Nhưng ngày hôm nay không biết là làm sao, trong lòng vô cùng hoảnghốt, cho nên Lưu Khám cũng không dám chủ quan, so với ngày xưa còn phải cẩn thận hơn.
Sau khi vào Bình Nguyên Tân, sự mệt mỏi do say rượu đã biến mất.
Bước đi của hắn đến giờ vẫn còn có chút bay bay, nhưng trên cơ bản là không có gì đáng ngại.
- Tín, ngươi cũng mang theo binh khí, cùng ta đi tuần thị.
- Vâng!
Đồ trang bị của Lưu Tín đơn giản hơn nhiều, một bộ áo giáp tê giác,một bộ cung, một bó tên. Trừ những thứ đó, còn có một con ngựa Đại Uyên màu đỏ thẫm. Lưu Tín đánh giá con ngựa, so với ngựa của Thiết ưng duệsĩ khác thì mạnh hơn rất nhiều. Đây là của Doanh Quả tạ ơn cậu đã xuấtthủ tại Trữ La Sơn, bảo người lựa chọn một con ngựa tốt từ doanh mãLang trung. Tuy không nói là ngày đi nghìn dặm, đêm đi tám trăm nhưngcũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614716/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.