Hắn vội bước lên một bước, khẽ nói:
- Triệu Lang trung, có thể để cho hạ thần nói với tùy tùng một câu không? Ngài cũng biết đấy, nhữngtên tùy tùng của hạ thần toàn người thô thiển, chưa từng gặp qua nhữngngười có địa vị lớn.
Thái độ cung kính của Lưu Khám, Triệu Cao rất hài lòng.
- Vậy nhanh lên một chút, đừng để Bệ hạ chờ.
Thế là, Lưu Khám dưới con mắt đố kị của rất nhiều quan viên, đi đến bên cạnh Lưu Tín, khẽ thì thầm vài câu, bảo Lưu Tín ở đây đợi.
Sau đó, hắn đi theo Triệu Cao vào trong cung Lạc Dương. Trên đường, haingười không hề nói chuyện với nhau. Lưu Khám đi phía sau, nhìn Triệu Cao đi như bay ở phía trước, cảm thấy có chút kì quặc. Những thái giámtrong phim truyền hình thời hậu thế, đi lại thường là khép chân, bướcbước nhỏ, nhìn khó chịu biết mấy. Nhưng Triệu Cao này, dường như đã phávỡ nhận thức của Lưu Khám đối với thái giám. Lão đi rất nhanh, bước đirất lớn, thậm chí một bước bằng hai bước của một người bình thường. Đồng thời, từ trong bước đi có nhịp điệu của Triệu Cao, Lưu Khám nhìn ra lão cũng là một người có võ nghệ cao cường.
Võ nghệ của Triệu Cao này rất lợi hại sao? Một người như vậy, sao lại phải làm thái giám?
Ôm nỗi nghi hoặc, hai người đi đến phía trước đại tiền.
Đại điện của cung Lạc Dương vàng son lộng lẫy, không kém so với cungHàm Dương. Triệu Cao dừng bước, ra hiệu bảo Lưu Khám không cần đi tiếpnữa.
- Lưu Đô Úy cứ đứng ở đây đợi chỉ.
Nói xong,Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614694/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.