Lưu Khám nhìn vị khách lạ đang đứng trước mặt mình, trong đầu đang nghĩ xem cố nhân mà người đó nói đến rút cục là ai?
Vị khách lạ cao tầm bảy thước bảy thốn, thân hình có phần gầy gò, nhưng rất tinh nhanh mạnh khỏe. Trên người mặc một chiếc áo choàng màu trắng, toàn thân toát lên khí phái thần tiên thoát tục của một tiên nhân.Gương mặt chính trực, dưới cằm có một bộ râu đẹp, trên lưng đeo mộtthùng gỗ màu đen, nét mặt tươi tắn.
- Xin hỏi quý tính của tiên sinh, chẳng hay tiên sinh nhận mệnh của ai tới đây?
Tuy cổ nhân có câu, “Không được trông mặt mà bắt hình dong”. Nhưng nếunhư may mắn có được một diện mạo tốt đẹp thì vẫn rất dễ dàng lấy đượcthiện cảm của người khác. Vị khách lạ trước mặt tuy không thể nói đượcđẹp trai đến mức độ nào, nhưng cái khí chất nho nhã thoát tục của hắnkhiến cho Lưu Khám cũng phải nể trọng vài phần, ngôn ngữ giao tiếp cũngthêm phần kính trọng. Lưu Khám không quen người này, nhưng hắn có thểcảm nhận thấy người này tuyệt đối không phải là kẻ tầm thường, ắt hẳnphải là người hiền tài.
- Tiểu dân là An Kỳ Sinh vùng Phạm Dương, xin dâng cho Đô úy bức thư do cố nhân của ngài nhắn chuyển.
Nói đoạn, hắn lấy trong người một cuốn giấy, hai tay dâng lên đưa cho Tư Mã Hỉ.
Tư Mã Hỉ nhanh chóng đỡ lấy, cung kính đặt nó lên thư án của Lưu Khám, sau đó lễ phép chắp tay lui sang một bên.
An Kỳ vùng Phạm Dương?
Lưu Khám cầm cuốn giấy trên tay, cảm thấy cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614632/chuong-248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.