Hai tháng đi qua, Lưu Khám nhanh chóng quên mất chuyện này rồi, cũngkhông biết rằng Trình Mạc đã thành công trong việc nâng cao chấtlượng. Lý Thành có chút mơ hồ nhìn dáng vẻ cực kì cao hứng bừngbừng đến nỗi hoa chân múa tay, sung sướng điên cuồng của Tư Mã Hỉ, nhịn không được hỏi Lưu Khám:
- Đô Úy, là cái gì thành công vậy?
- À, Thành với Tư Mã đi theo ta, cho các ngươi xem một thứ tốt!
Lưu Khám kéo tay Lý Thành, sải bước chạy ra khỏi đại sảnh phủ nha.Xuyên qua lối đi nhỏ, hai người đi thẳng đến chỗ ở của Trình Mạc. Xa xa đã thấy Trần Bình, Tào Tham, còn có Lữ Văn, Trần Nghĩa đang vội vàngđi đến. Những người này cũng biết Trình Mạc đang làm gì, đồng thời LữVăn Hòa và Trần Nghĩa, cũng vô cùng nhạy cảm nhận thấy nơi này chứanhững đồ nghề thật lớn.
Khi thấy Lưu Khám đến, Lữ Văn lập tức cản đường hắn.
- A Khám, cái khác ta cũng không nói làm gì, nhưng vật này phảiđể ta làm kinh doanh, ngươi không thể lại để cho người khác nhúng tayvào.
Trần Nghĩa nghe xong có chút không vui,
-Lão Lữ, chuyện không thể nói như vậy được. Thứ này có lẽ sẽ do hai nhà ta cùng nhau kinh doanh. Ngươi sao có thể nào độc chiếm một mìnhđược đây?
Đừng nhìn Trần Nghĩa có chút chân chất mànghĩ lầm, thật ra người này lại hết sức tinh tường. Cũng khó trách,tất cả các quận Sơn Đông Bắc Địa, chính là đất Tam Tấn năm đó, cókhông ít người cuối cùng đều lựa chọn chạy theo con đường thương nhânnày. Lữ Văn có thể nhìn ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614626/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.