- Trong chuyện này những chuyện, Đại công tử làm có phải có phầnhơi quá rồi không?
Trong phủ quân Cù Diễn, Triệu Bình nhìn Mông Điềm, trầm mặc nói:
- Mặc dù ta và các ngươi cùng nhau dâng tấu, nhưng không có nghĩa là tađồng tình với chuyện này. Theo luật lệ Đại Tần, đảm nhiệm chức Chủ quanđịa phương, ít nhất cũng phải qua độ tuổi ba mươi. Cho dù là điều kiệncủa võ quan tương đối rộng rãi, nhưng ta trước nay không cho rằng mộttên tiểu tử năm sau mới tròn hai mươi tuổi lại có năng lực đảm nhận chức vụ quan trọng như vậy.
Từ lúc Đại Tần dừng chân ở Quan Trung đến nay, chưa từng có chức quan Tứ Thủy Đô Úy như vậy.
Nếu như chỉ là để Lưu Khám đảm nhận việc trị quân, ta còn có thể hiểuđược. Thế nhưng để Lưu Khám giám sát lại trị (tác phong và uy tín củaquan lại),e rằng không thỏa đáng.
Phù Tô không ở đây, Vương Ly cũng không đến.
Sau một trận mưa thu, khí hậu của Bắc Cương đột nhiên vương vấn chút khí lạnh của mùa đông.
Mông Điềm ngồi ở trên đình, sau khi lặng lẽ nghe Triệu Bình nói, hồi lâu sau, lão đột nhiên ngẩng đầu hỏi một câu:
- Vậy ngươi cho rằng ai thích hợp?
- Hả?
Triệu Bình đầu tiên ngẩn người, lại không biết nên trả lời câu hỏi của Mông Điềm như thế nào.
Đúng vậy, ai thích hợp đây?
Bấm đầu ngón tay đếm, Triệu Bình cũng không thểphủ nhận, bây giờ Đại Tần đối mặt vớihoàn cảnh khó khăn, không ai có thể dùng. Tính kĩ một chút,những quan lại trong thành Hàm Dương hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614615/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.