Hô Diễn Châu bị ép chết trong mộng!
Trước khi Trần Bình ra tay, lệnh cho người tặng cho ả một vò rượu trắngloại mạnh. Người Bắc Cương, thích rượu mạnh, ngày xưa thường mua bán với người Yến, mua một ít rượu Yến ủ dưới đất. Sau khi Yến Quốc bị diệt,rượu Yến cũng trở nên ít ỏi. Mặc dù còn có thương nhân buôn bán, nhưnggiá cả lại cao vô cùng. Mặc dù Hô Diễn Châu là nữ nhân, nhưng tửu lượnglại không hề kém nam nhân Hung Nô.
Chỉ có điều, sau khi rượu trắng được Lưu Khám cải tiến, rượu Yến trước kia không thể sánh bằng.
Nồng độ rượu cao, tính rượu cũng rất mạnh. Uống một vò rượu trắng, HôDiễn Châu say mềm. Cũng chính vì như thế, lúc chết cũng không có bị giày vò lắm. Đây cũng là chủ ý của Lưu Khám. . . Từ sâu trong nội tâm, hắnkhông hề muốn giết Hô Diễn Châu, nhưng không giết cũng không được.
Trần Bình nói không sai, nếu như giữ nữ nhân này lại, cuối cùng sau này ắt là tai họa.
Thả ả đi là chuyện không thể. Giữ ả ở bên cạnh, Lưu Khám lại không yêntâm. Càng không phải nói đưa ả về Lâu Thương, chẳng khác gì tự chuốc lấy phiền phức. Đây không phải là mối hận thù bình thường, có thể dùng thời gian để hóa giải. Mối hận diệt tộc giết cha, cao hơn trời, sâu hơnbiển. cứ coi như Hô Diễn Châu dung mạo diễm lệ như Hằng Nga, Lưu Khámcũng không thể để ả sống. Đúng với câu nói cổ: diệt cỏ phải diệt tậngốc!
Chỉ là mỗi khi nghĩ đến chuyện này, trong lòng Lưu Khám lại cảm thấy không thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614613/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.