Tuấn Cực Lĩnhlà một nhánh núi của Tử Ngọ Lĩnh. Núi non trùng điệp, nhấp nhô chạy dài. Đỉnh núi kì quái và đá lởm chởm, thân núi rừng cây rậm rạp, khiến chocả Tuấn Cực Lĩnh nhìn qua xanh tốt vô cùng. Đứng ở chỗ cao nhất đỉnhnúi, có thể nhìn thấy một bãi đất. Qua bãi đất, chính là Cù Diễn Thành.Trời mênh mông, đất mênh mông, liếc mắt quét qua, nhất thời có cảm giáctrống vắng hoài cảm.
Lưu Khám đứng trên đỉnh núi, ánh mắt như chim ưng, nhìn chằm chằm vàoThành khoách lúc ẩn lúc hiện, hồi lâu cũng không cử động, giống như mộtkhối nham thạch đứng sừng sững ở đây đã từ rất rất lâu, không hề nhúcnhích... Từ sáng sớm đến giữa trưa, bụi sương mù ở trong núi ướt cả áogiáp của hắn, dưới ánh mặt trời lung linh ngay lập tức lại khô ngay! Lưu Khám bình tĩnh hít thở, phía sau hắn, vẫn còn rất nhiều người đang đứng trầm mặc không lên tiếng.
- A Lợi thua rồi sao?
- Thua rồi!
Lý Thành khẽ nói:
- A Lợi bị Bình Hầu phục kích ở núi Kê Đầu, thua vẫn còn chút quy tắc. Y dẫn binh lui giữ Triều Na, gần Chiêu Dương Thành, định ổn định trậntuyến. Nếu như lúc đó Đầu Man xuất binh cứu viện, A Lợi cứ coi như thua, cũng sẽ không thua thảm hại như vậy.
Thế nhưng, y cũng giống như chúng ta, đều bị coi như quân cờ...
Sau khi cố thủ hai ngày, Triều Na bị phá. Sáu vạn quân Hung Nô bị đánhbại hoàn toàn, A Lợi trong đám loạn quân không rõ tung tích, không biếtsống hay chết.
Bây giờ Đầu Man đã tập kết Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614597/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.