Đến Lưu Khám cũng không ngờ được sẽ có kết quả như thế này: Đồ Kỳ, đã chết...
Thậm chí còn chưa chống đỡ được đến lúc mặt trời mọc vào buổi bìnhminh, một vị đường đường là Tả Hiền Vương Hung Nô, đã thổ huyết mà chếttrong quân trướng. Đưa mắt nhìn theo đại quân Hung Nô chậm chạp rút lui, đám người Lưu Khám ngơ ngác nhìn nhau.
- Đạo Tử, ngươi thật độc ác!
Lưu Khám không nén được than lên một tiếng, vỗ vai Trần Đạo Tử, cười nói:
- Nhưng như thế cũng tốt, Đồ Kỳ chết rồi, quân Hung Nô giống như bầysói mất đi con đầu đàn. Ít nhất trong thời gian này, bọn chúng không cócách nào đe dọa Phú Bình được. Nhưng mà, ngươi thật là độc ác!
Đám người Quán Anh và Phàn Khoái, theo bản năng bước lùi một bước. Tấtcả sự việc đêm qua, hoàn toàn là từ một tay Trần Đạo Tử. Trần Đạo Tử cho rằng, Đồ Kỳ liên tiếp thất bại, đã đến lúc thế suy sức yếu, trong lòngvẫn luôn kìm nén nỗi tức giận. Nếu như có thể khơi ngọn lửa này ra, ĐồKỳ cứ coi như không chết, cũng sẽ bị bệnh nặng một trận. Mất đi sự chỉhuy của Đồ Kỳ, đối với Phú Bình chắc chắn là một chuyện tốt. Cho nênTrần Đạo Tử nghĩ đến dẫn trận chiến sự Tà Hàn ra, thế là có một tiết mục chém đầu trên lầu tường thành.
Trong chuyện này, Lưu Khámcũng thêm mắm thêm muối một chút. Lúc mà Tả Hiền Vương hung hăng chửirủa, chính là hắn đã trù tính ra. Đầu Man Thiền Vu có ngủ với vợ của TảHiền Vương hay không, Lưu Khám không biết. Thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614585/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.