Phú Bình rất nhỏ. Chỉ có hai cửa thành, từ cửa bắc đi đến cửa nam, không quá một nghìn bước. Tường thành thấp bé, không cao hơn hai người, xâybằng cách đầm đất, cơ bản là không có tác dụng nhiều lắm. Tuy nhiên nhàcửa trong thành không hề ít, có ba đường phố ngang dọc, hai đường đạilộ.
Đây là con đường tất yếu nối kết Hà Bắc và Bắc Địa quận.Không ít thương nhân coi Phú Bình như một thị trấn. Nhưng trên thực tế,huyện Phú Bình ngay từ ngày đầu tiên thành lập, đã không tồn tại dướihình thức thị trấn.
Góc Tây Bắc của thành có một khúc quân Tầnchiếm đóng. Lúc này, trong huyện Phú Bình lửa cao ngút trời, vô vànngười Hung Nô phóng ngựa như bay trên đường đại lộ, không ngừng dùng nỏbắn chết những người cản đường bọn chúng. Tiếng cười hô hố, tiếng lakhóc thảm thiết, vang vọng không ngớt cả một vùng trời huyện Phú Bình,đường phố bị máu tươi nhuộm thành một màu đỏ rực.
Nam Vinh giương cặp mắt dữ tợn, một tay cầm kiếm sắt, một tay cầm mâu, gào thét mộtcách lạnh lùng. Chiếc mâu dài đâm một tên binh sĩ trên lưng ngựa xuống,Nam Vinh chạy nhanh hai bước, bay lên, vung kiếm chém bay tên binh sĩHung Nô thứ hai.
Đêm nay những tên Hung Nô này xuất hiện quá bấtngờ, bất ngờ đến nỗi quân canh giữ trong thành căn bản không kịp phảnứng. Những tên Hồ Thương vào huyện thành Phú Bình ban ngày, lột bộ mặthiền lành xuống, vẫy đao khua kiếm, truy sát giết chóc một cách điêncuồng.
- Lão Tần oai hùng, cùng chịu quốc nạn!
Một gã quân Tần giận dữ gầm lên, dùng thân mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614570/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.