Gương mặt Cao Tiệm Ly xanh xao già nua, đôi mắt y ra sức mở to nhưng phía trước vẫn là một mảng đen kịt.
Tiếng ầm ĩ huyên náo xung quanh dần xa, cơ thể bị mấy bàn tay to lớn ấn chặt xuống mặt đất lạnh giá, nhưng y vẫn cố gắng ngẩng đầu nghe ngóng…
Đã thành công chưa?
Ban nãy y nghe thấy một tiếng hét thảm thiết của Thủy hoàng đế, tiếp đó là những âm thanh ầm ĩ.
Cho dù thành công hay không, ta đã làm rồi, ta sẽ không phụ lòng ngươi, Kinh Kha!
Bên tai dường như văng vẳng bài thơ Dịch thủy tống biệt: Gió hiu hắtthổi, nước sông Dịch lạnh, tráng sĩ một lần ra đi không trở về…
Kinh Kha, ngươi thấy chưa? Ta đã báo thù cho ngươi, ta đã báo thù chongươi rồi! Việc ngươi chưa làm được, cuối cùng ta đã hoàn thành.
- Cao Tiệm Ly!
Một giọng nói run rẩy mà trầm ấm bỗng nhiên cất lên khiến Cao Tiệm Lychợt bừng tỉnh từ trong thế giới hư ảo. Y nghiêng đầu như muốn nghe chorõ âm thanh đó.
- Trẫm đối đãi với ngươi không tệ, tại sao vẫn muốn như vậy?
Thủy hoàng đế chưa chết!
Cao Tiệm Ly bất giác nhắm mắt lại: Ta thất bại rồi, ta vẫn thất bại!
Từ sau khi bị áp giải đến Hàm Dương, y vẫn luôn muốn tìm cơ hội để ámsát Thủy hoàng đế, tuy nhiên cơ hội này không dễ tý nào.
Thủy hoàng đế tiếc cho tài hoa của Cao Tiệm Ly nên không chặt đầu y, thếnhưng sai người làm y bị mù, giữ y lại Hàm Dương để gảy đàn trúc. Mộtmặt là do tài nghệ gảy đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614546/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.