Chương trước
Chương sau
Lưu Bang nghiêm chỉnh đội mũ quan, sau đó khoác trên mình bộ quan phục Lý Phóng phái người đưa tới, đứng trước gương đồng, nhìn trái nhìn phải mà mỉm cười.
Trông rất uy nghiêm!
Lưu Bang lẩm bẩm.
Kỳ thực, Đình Trưởng chỉ là một chức quan nhỏ, nhưng công việc rất nhỏ nhặt và bận rộn.
Khi quan trên đến, Đình Trưởng phải ra cửa nghênh đón, còn phải cung kính hỏi thăm, dẫn vào trong đình. Quan trên ở lại, Đình Trưởng nhất định phải chuẩn bị phòng xá chu đáo.
Ngoài những thứ đó ra, còn phải lưu ý hộ tịch, chịu trách nhiệm công tác bảo an. Lưu Bang vốn là người lỗ mãng có tiếng, nói khó nghe một chút liền giở thói lưu manh. Nhưng lúc này, Lưu Bang có vẻ rất chú trọng tới diện mạo bên ngoài.
- Thực sự là không bằng người, tức chết a!
Đều là Đình Trưởng, vậy mà Lưu Khám có thể nhận ba trăm thạch bổng lộc, lại cai trị một nghìn hộ. Ta đây cũng là Đình Trưởng, trong tay không binh không tướng, cai trị có hai trăm hộ, trong đó gã Thẩm Thực Kỳ còn không dùng được, thực sự xui xẻo, xui xẻo!
Chính vì nguyên nhân này, Lưu Bang bắt đầu có dụng tâm rồi, không nói cái khác, cùng là con rể Lữ gia, nhưng mình và Lưu Khám thực sự chênh lệch quá lớn.
Hai ngày trước Lữ Thích Chi đến thăm đại tỷ, ánh mắt nhìn Lưu Bang có chút khó chịu.
Tuyệt đối không thể để gã Lưu Khám kia đẩy xuống phía dưới. Lảo tử phải phấn chấn, phải nỗ lực, nhất định phải làm tốt hơn so với tên Lưu Khám kia.
- Mười năm, cho ta mười năm, ta nhất định trở thành Bái công!
Trong khi suy nghĩ, Lưu Bang đang dưỡng thương cho Lô Oản và Phàn Khoái. Chỉ là nhìn hai người bệnh, Lưu Bang cảm thấy ủ rũ.
Bên người Lưu Khám, nhân tài tụ tập đông đúc.
Còn y? Đồ Tử và Lô Oản hiện tại nửa sống nửa chết, Hạ Hầu Anh tuổi còn nhỏ không thể trọng dụng. Trần Hạ trung thực nhưng chỉ có trí nhỏ mà không có mưu lớn. . . Chu Hà? Tên Chu Hà này không tồi, có thể cho y làm Đình Phụ cho ta. Còn có Chu Bột. . . Uhm, để y làm Cầu Đạo cho ta.
Đình Phụ và Cầu Đạo, đều là chức vị phía dưới Đình Trưởng.
Trong đó Đình Phụ có nhiệm vụ trông cửa, Cầu Đạo phụ trách việc bắt người. Nhưng y lại bấm bấm đầu ngón tay suy tính, tựa hồ cảm thấy thiếu trợ thủ. Tiêu Hà tạm thời sẽ không giúp y. Bởi lần trước giúp y, kết quả suýt nữa chết, sao có thể lại xuất đầu lộ diện? Nhâm Ngao cũng không thể, tên này qua lại rất thân mật với Lưu Khám.
Tào Vô Thương, Thẩm Thực Kỳ?
Không được! Lưu Bang sầu não vỗ vỗ đầu, ngửa mặt lên trời thở dài, trong đầu lại hiện ra một khuôn mặt thanh tú. Đột nhiên cảm thấy thất vọng.
Nếu như Trương tiên sinh trước kia và ta bàn bạc, ta sẽ không phải tốn nhiền thời gian suy nghĩ.
Đáng tiếc, y nói có chuyện gấp phải đi huyện Hạ, ta cũng không giữ lại. . . Mẹ kiếp, huyện Hạ hình như rất gần Lâu Đình, không bị tên tiểu tử kia lôi kéo đấy chứ?
Lưu Bang oán hận nhúng chân, lại phát ra tiếng thở dài lần nữa.
Ngoài cửa, truyền đến tiếng bé gái khóc nỉ non. Khiến Lưu Bang tâm phiền ý loạn, bỏ trúc quan xuống, nổi giận đùng đùng đi tới, liền thấy một bé trai gầy đang mạnh mẽ vung tay lên quật bé gái hai tuổi nằm trên mặt đất.
- Phì. Ngươi còn dám bắt nạt Nguyên nữa, có tin lão tử rút gân ngươi không!
Bé trai là Lưu Phì, bé gái là Lưu Nguyên, cùng cha khác mẹ. Lưu Bang vốn không thích Lưu Nguyên, nhưng lúc này đây có Lữ Trĩ , Lữ Trĩ lại yêu thương Lưu Nguyên. Vì thế Lưu Bang phải yêu thương them vài phần. Dù sao tại thời điểm mấu chốt, chính là vợ y Lữ Trĩ nguyện ý trợ giúp a.
Lưu Bang đá Lưu Nguyên một cước, rồi khom người ôm lấy Lưu Nguyên.
- Mẹ kiếp, tên gia hỏa này cả ngày chỉ làm chuyện thiếu đàng hoàng mà thôi, hiện tại cư nhiên còn khi dễ em gái? Ngươi bao nhiêu tuổi? Em ngươi bao nhiêu tuổi? Lưu Phì, nếu như ngươi có khí lực, hãy đến đây đến đây, lão từ và ngươi cùng đọ sức. Được không?
Lưu Phì cúi đầu, không dám nói gì nữa. . .
- Chạy đi tìm chu gia thúc thúc ngươi, luyện tốt bộ kiếm pháp này cho ta. Hai ngày sau lão tử sẽ kiểm tra, nếu như còn sai, lão tử sẽ lột da ngươi!
Lưu Bang rít gào một tiếng, khiến Lưu Phì chạy nhanh như chớp.
Ôm con gái, Lưu Bang đi qua ruộng đồng . Hiện tại đang là mùa thu, Lữ Trì còn đang làm việc ngoài đồng. Lữ phu nhân yêu thương con gái, nên sai Lữ Thích Chi mang theo mấy người qua đây trợ giúp. Khi Lưu Bang tới bờ ruộng, lại thấy cảnh tượng bất ngờ, thường ngày Lữ Trĩ làm việc rất chăm chỉ, nhưng lúc này lại đứng sững sờ trên bờ ruộng, ánh mắt có chút mê ly nhìn về phương xa, không biết trong lòng nàng rốt cuộc đang suy nghĩ chuyện gì.
- A Trĩ, nàng làm gì đấy?
Lữ Trĩ khôi phục tinh thần:
- Vừa nãy có một vị phương sĩ đi ngang qua đây, ta cho y một chén nước, ngược lại y xem tướng mạo cho ta.
- Hả?
Lưu Bang nhất thời hứng thú:
- Y nói thế nào?
- Hắn nói cuộc đời ta gặp nhiều khổ cực, sau đó sẽ được hưởng nhiều phú quý.
Người này nói rất đáng tin tưởng, Lưu Bang không nhiều lời liền giao con gái cho Lữ Trĩ, vội vàng chạy đuổi theo.
- Chàng định làm gì?
- Ta đi tìm tên kia, để hắn biết tướng mạo của ta.
- Thế nhưng chàng qua đó làm gì?
Lữ Trĩ ở phía sau kêu lên:
- Vị tiên sinh kia đi về huyện Lưu, chàng đi nhầm hướng rồi.
Lưu Bang không nhiều lời, quay đầu bỏ đi.
Lữ Trĩ cười khổ lắc đầu, gia hỏa kia a. . .
- Đại tỷ, mẹ bảo muộn hỏi tỷ, tỷ khi nào thì về nhà? Đại ca không ở nhà, nhị tỷ cũng đi, trong nhà không còn ai chơi với ta.
Lữ Thích Chi kéo kéo y phục Lữ Trĩ.
- Về nhà?
Ánh mắt Lữ Trĩ đột nhiên trở lên mơ màng. Nàng ôm Lưu Nguyên đứng bên cạnh bờ ruộng, lẳng lặng nhìn mọi người bận rộn làm việc.
- Đại tỷ, trước đây tỷ không có tùy tiện ngồi xuống đất như vậy. Từ khi tỷ lấy gã gia hỏa kia, đã thay đổi rất nhiều.
Lữ Trĩ ngẩng đầu, trừng mắt nhìn Lữ Thích Chi:
- Tên gia hỏa kia? Về sau không được vô lễ như thế nữa! Mặc kệ thế nào đi nữa, y hiện tại cũng là Đình Trường, nếu như muội nói lung tung, cẩn thận đại tỷ sẽ không khách khí với muộn, nghe có hiểu không?
- Hiểu!
Lữ Thích Chi cúi đầu thì thầm: Nhờ có vận khí cứt chó, bằng không y sao có thể làm Đình Trưởng? A Hám ca ca mạnh hơn y rất nhiều.
Lữ Trĩ không có nghe thấy, nàng ôm Lưu Nguyên đứng lên nói:
- Thích Chi, ngươi trở về nói với mẫu thân, ta sẽ không trở về. Lưu Quý muốn làm Đình Trưởng, trong đó khẳng định có rất nhiều chuyện. . . Hơn nữa, ta trở về phải làm thế nào đây? Nhà của ta, hiện tại chính là chỗ này.
Chẳng hiểu vì sao, trong lòng đột nhiên cuộn khởi tâm tình đau xót.
Khóe mắt có chút ướt áp, tầm mắt của Lữ Trĩ cũng trở nên không rõ. Lưu Nguyên vươn bàn tay mập mạp bé nhỏ, xoa xoa hai gò má thon gày của Lữ Trĩ.
Nắm tay Lưu Nguyên, nước mắt Lữ Trĩ từ trên má chảy xuống.
Giọt nước mắt kia, dưới ánh mặt trời vô cùng trong suốt và lấp lánh. . .
Ngão Tang hôm nay, so với vài năm trước Lữ gia đi ngang qua đã có biến đổi rất nhiều.
Mặt ngoài vẫn lớn như vậy, thế nhưng náo nhiệt hơn trước kia rất nhiều. Nó nằm ở phía nam huyện Bái, dường như lô cốt phía trước huyện Bái.
Thương nhân qua lại nếu như thấy sắc trời tối, vô pháp vượt qua quan thành huyện Bái, sẽ dừng chân tại Ngão Tang.
Người người qua lại tấp nập, khiến Ngão Tang biến thành nơi nghỉ chân của thương nhân, thương nhân vào nam ra bắc cũng thúc đẩy tốc độ phát triển của Ngão Tang cực nhanh. Đương nhiên, cũng không thể sánh ngang với tốc độ phát triển của huyện Bái. Tứ Thủy Hoa Điêu được phát triển tới nơi này, vì thế nhân khẩu Ngão Tang tăng lên hơn 1000 hộ.
Lúc này tiết trời cuối thu. Tại một quán rượu ngoài thành Ngão Tang có một phương sĩ thân mặc bạch y, đầu quấn khăn tím, đang nhàn nhã ngồi trên chiếu, uống một ngụm tàn rượu, ăn chút ăn nhẹ. Thỉnh thưởng cao hứng hát lên vài điệu hát dân gian tiếng Tề Lỗ, vô cùng ung dung tự tại.
Trong tửu quán ngoại trừ phương sĩ, không có khách nhân nào khác.
Chủ nhân quán rượu cũng vui vẻ thanh nhàn hồi lâu, cũng ghé vào quầy hàng lim dim ngủ, đầu gật gù từng cái, nhìn hết sức thú vị.
Lúc này, từ phía tây nam Quan Đạo xuất hiện hai người. Một lão giả đầu bạc mặc bạch y, dáng vẻ tao nhão phong tiên cốt đạo.
Bên cạnh lão là một gã phương sĩ trẻ tuổi toàn thân bạch y.
Một già một trẻ bước đi cực kỳ thản nhiên, đi tới tửu quán, lão giả thoáng liếc nhìn phương sĩ trung niên trong tửu quán, mỉm cười cất bước tiến tới.
- Từ sư thúc, vẫn khỏe chứ?
Phương sĩ trung niên này vậy mà lại là sư thúc của lão giả kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.