Bài thơ Lưu Khám đọc là bài Tương thử lấy từ trong .
Trong Kinh thi tổng cộng có năm bài về Chuột, bốn bài khác tất cả đều dùnggiọng điệu để chửi bới, chỉ có một bài Tương thử là khác hẳn, mượn dùnghình ảnh con chuột để châm chọc những vô sỉ, vô nghi của con người, cóthể nói là tại bút tiên, biến đổi bất ngờ.
Không còn cách nào, thời đại này có thể đọc thứ gì đó vốn cũng rất ít. Những người như Khoái Triệt, Đường Lệ đều đã đọc đủ thứ Kinh thư. Mở miệng ra đầu tiênlà thơ ca, có đôi khi nói chuyện cùng bọn họ, thực sự rất khó khăn.
Vì vậy, Lưu Khám cũng bắt đầu đọc thuộc lòng Kinh Thi, đến nỗi ngay cả ýnghĩa là gì, hắn chưa hẳn hiểu rõ, nhưng cũng ghi nhớ rất sâu.
Lưu Bang coi như là kẻ kém cỏi không nghề nghiệp không học vấn, nhưng dùsao đã từng đi đây đi đó nên chắc chắn hiểu ý tứ của Lưu Khám.
Mắt thấy Lư Quán trợn trừng lên sắp bạo phát, y giữ chặt cánh tay Lư Quán, trên mặt nở nụ cười nói:
- Lưu Quý định hôm nay nhớ kỹ lời chỉ giáo của Khám huynh đệ.
Khoái Triệt không nhịn được quay đầu nhìn thoáng qua Lưu Bang, mắt chợt lóe sáng lên.
Lư Quán nói:
- Đại ca, huynh mau thả đệ ra, để đệ đi giết tên khốn đó…hắn dám sỉ nhục huynh, đệ với hắn sẽ không đội trời chung.
- Quán!
Sắc mặt của Lưu Bang trầm xuống:
- Thế nào, ngay cả lời ta nói ngươi cũng không nghe sao?
Lư Quán nói:
- Đại ca, chẳng lẽ huynh không nghe thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614480/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.