Một đêm tuyết lớn khiến trời đất trắng xóa, cảnh vật tĩnh mịch. 
Khi bình minh lên, ánh dương quang chiếu vào gian phòng, Lưu Khám rượu say nằm trên giường khẽ nhúc nhích, rên rỉ thống khổ. 
Hắn mở mắt ra, vẫn cảm thấy thiên địa xoay chuyển. 
May mà thân thể cốt cách của hắn không tồi, sau khi điều chỉnh hô hấp một hồi, cuối cùng vượt qua cơn thống khổ. 
Loạng choạng đứng dậy, thấy Quán Anh đang ngủ say trong chăn tại góc phòng khách, Lưu Khám không khỏi lén nở nụ cười. 
- Tên kia mà tỉnh lại e là cũng cảm thấy rất khó chịu! Hắn đi ra ngoàitìm được chủ nhân nhà trọ, nhờ ông ta chuẩn bị một chút nguyên liệu nấuăn, sau đó nhóm bếp lửa tại cửa phòng khách, phía trên bếp lửa đặt mộtchiếc bồn sứ, đổ nước vào đun sôi, rồi làm thành một bát nước chua cay.Thời Tần chưa có khái niệm dấm chua, chỉ là một vài vật phẩm thay thếdấm, cho nên uống vào cũng vị cũng tạm được. 
Thời cổ mọi người gọi dấm là ê, có lẽ là giấu giọng. 
Tương truyền dấm đã có lịch sử hơn bốn nghìn năm, từ thời kỳ Đế Nghiêu cũngđã xuất hiện. Chỉ là dấm lúc đó khác với dấm chua hậu thế. Đây khôngphải dịch thể, mà là một loại gia vị giống như tương. Dùng nó để ăn, cảm thấy có vị rất nồng. 
Lưu Khám uống một chén lớn chua cay, sau khi mồ hôi chảy, cảm giác đầu váng mắt hoa giảm bớt không ít. 
Vừa vặn lúc này Quán Anh cũng tỉnh lại, Lưu Khám bưng một chén tới ép QuánAnh uống cạn, cuối cùng cũng khiến gã tỉnh táo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614459/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.