Lữ Trĩ yên lặng đối mặt nhìn Lưu Khám. Từ biểu cảm trên gương mặt Lữ Trĩ không nhìn ra nàng có chút vẻ khổ sở nào, mà nét tươi cười kia giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. 
- Lão Tào, ngươi tránh ra đi...Lữ tiểu thư có việc muốn nói với Lưu Khám! 
Nhâm Ngao bước tới kéo Tào Tham sang một bên, thì thầm: 
- Yên tâm đi, a Khám là một người hiếu thuận, biết phân biệt nặng nhẹ. 
Đừng thấy Tào Tham vừa nói vừa rồi nói những lời sắc bén nghiêm túc, nhưng trong lòng lại rất lo lắng cho Lưu Khám, thấy Nhâm Ngao tới, Lữ Trĩ cũng tới, y cũng không khăng khăng nữa. 
- A Tu, muội về nhà trước đi. 
Lữ Trĩ nhẹ nhàng nói: 
- Muội lén chạy tới đây, mẫu thân đang rất lo lắng. Về nhà đi, tỷ có chuyện muốn nói với a Khám. Tào đại ca, Nhâm đại ca, có thể tìm cho ta một nơi an tĩnh không? Ta có lời muốn nói với a Khám. 
Nhâm Ngao cười: 
- Ra môn phòng đằng sau đi, ở đó sạch sẽ, hơn nữa cũng rất yên tĩnh. 
- Cám ơn hai vị ca ca. 
Lữ Trĩ hơi khom người nói cảm ơn, sau đó, nàng đi trước, đi được hai bước đột nhiên dừng lại, quay đầu cười nói với Lưu Khám: 
- A Khám, đường bên này ta không quen, hay là ngươi dẫn đường đi. 
Lưu Khám mím miệng, gật đầu. 
Lữ Tu muốn ở lại nhưng bị Lữ Trĩ trừng mắt, liền cúi đầu không dám phản kháng nữa. 
Lưu Khám và Lữ Trĩ đi tới môn phòng ở hậu viện, đẩy cửa đi vào trong, hai người ngồi xuống đối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614429/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.