Vừa quay đầu lại, thấy Phi Yến đi đến dựa vào cửa một trong mấy gian trước mặt, có ba người đang ăn cơm ở đó. Phi Yến lấy trong người một miếng bạc vụn đặt lên bàn: “Phiền ba vị nhường chỗ này cho ta, tiền cơm ta trả, còn phần này là của các vị, thế nào?”
Ba người kia thoáng nhìn miếng bạc, khoảng năm đồng, nhất thời mừng rỡ, vội vàng khom lưng cầm bạc đứng lên, vô cùng cao hứng bỏ đi. Phi Yến bảo tiểu nhị nhanh chóng đến dọn dẹp.
Tiểu nhị thấy Phi Yến ra tay rộng rãi, liền hầu hạ rất chu đáo, chốc lát đã dọn dẹp sạch sẽ.
Phi Yến đưa Hạ Phượng Nghi đến ngồi xuống. Mạnh Thiên Sở nghĩ thầm Hạ Phượng Nghi này ra tay thật hào phóng, bất quá, cha nàng ta là công bộ thị lang, phụ trách việc xây dựng, việc này kiếm được rất nhiều tiền. Xã hội hiện đại cũng vậy, cổ đại cũng thế, cứ vẽ công trình trên giấy rồi xin cấp trên rót tiền xuống, tham ô không phải là ít, cho nên Hạ gia có tiền cũng không có gì kỳ quái.
Mạnh Thiên Sở ngượng ngùng cười cười, lại gần định ngồi xuống Phi Yến nói: “Xin lỗi, thiếu gia, thiếu phu nhân thích một mình im lặng ăn cơm, ngài cùng lão đầu dùng bữa ngoài đại sảnh đi.”
Mạnh Thiên Sở giận dữ, nhìn Hạ Phượng Nghi chằm chằm: “Lời này thật sao?”
Hạ Phượng Nghi lạnh lùng giương mắt nhìn Mạnh Thiên Sở: “Thật, à đúng rồi, lúc đi ta quên mất không đưa nha đầu Hải Đường tới cho ngươi. Nếu không, ngươi phái lão đầu trở về, gọi Hải Đường tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/78915/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.