Tần Dật Vân còn muốn đá tiếp, bị Mạnh Thiên Sở ngăn lại: “Ông chủ Tần, đừng kích động, còn chưa điều tra rõ sự tình cơ mà!”
“Còn tra cái gì nữa, chân tướng đã rõ ràng, chính con lừa trọc này thèm nhỏ dãi sắc đẹp của nương tử ta, bức gian không thành, rồi giết người diệt khẩu, Đưa nó đến nha môn, phen này phải đem hỏa thiêu tên dâm tặc này!”
Hư Tùng cuống quýt nói: “Không…không phải ta giết! Thật sự không phải ta…” miệng hắn bị đá toạc, sưng vù lên, nói còn không rõ tiếng nhưng vẫn cố kêu oan.
Mạnh Thiên Sở nói: “Ngươi nói hết chuyện nửa canh giờ trước ra, tự ta sẽ có quyết định.”
Hư Tùng hàm hàm hồ hồ nói: “Sau khi bị sư phụ đánh, ta dọn dẹp xong bát đũa, trở lại thiện phòng, ngồi một hồi, trong lòng… trong lòng nhớ lại những chuyện vừa xảy ra, liền đi ra… đi ra ngoài tìm Tần nữ thí chủ…ta vụng trộm đến gần cửa sổ phòng nàng, bên trong đèn sáng, thấy có hai bóng người, ta không dám tới quá gần, nhưng cũng không về phòng ngủ, ta đi ra ngoài qua chỗ hổng ở bức tường bên cạnh chùa, vào trong rừng cây, muốn đợi xem nàng có đến như đã hẹn hay không…”
Mạnh Thiên Sở thở dài một tiếng, lăc lắc đầu: “Ngươi thật là cuồng dại, rõ ràng biết Tần phu nhân cố ý trêu đùa ngươi, căn bản là sẽ không đến như đã hẹn, huống chi đã bị sư phụ ngươi thấy, cho dù mặt mũi nàng ta có dày đến mấy, cũng không đến để hẹn hò với ngươi nữa, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221867/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.