Mạnh Thiên Sở yêu cầu mọi người đứng bên ngoài, còn mình mau chóng bước vào ôm lấy Hư Tùng. Hắn nâng thi thể lên một chút để thòng lọng rời khỏi cổ nạn nhân rồi cẩn thận đặt xuống đất. Mạnh Thiên Sở đặt tay lên mũi và lên tĩnh mạch cảnh của Hư Tùng nhưng vô vọng. Không hơi thở cũng không có mạch đập, hơn nữa hai tay đã lạnh ngắt, đầu ngón tay xuất hiện màu tím của thi ban, vậy là quá đủ để có thể khẳng định Hư Tùng đã chết. Nhưng Mạnh Thiên Sở vẫn cẩn thận mở mi mắt của Hư Tùng, thấy đồng tử đã mất đàn hồi, cuối cùng mới khẳng định.
Lúc này Hạ Phượng Nghi và Phi Yến đã nghe tiếng huyên náo, vội vàng mặc quần áo chạy đến đại hùng bảo điện. Vừa đến nơi thấy xác Hư Tùng đặt trên mặt đất, hai người sợ hãi hét lên một tiếng rồi nép người sang một bên, không dám lại gần.
Mạnh Thiên Sở xem xét qua vết hằn trên cổ Hư Tùng, hơi nhếch mép cười, rồi bước ra cửa hỏi phương trượng Huyền Âm: “Đại sư, người phát hiện ra thi thể như thế nào?”
Huyền Âm phương trượng đáp: “Sau khi bần tăng rời giường, thấy cửa phòng Hư Tùng vẫn đóng chặt, nghĩ rằng nó còn đang ngủ, liền đến gõ cửa gọi nó dậy, định bảo nó thu xếp hành trang rồi cùng các ngươi xuống núi. Gõ một lúc lâu cửa phòng vẫn đóng chặt, ta gọi vài tiếng nhưng cũng không có động tĩnh gì, lúc này ta mới cảm thấy không ổn.”
Mạnh Thiên Sở cắt ngang: “Phương trượng phát hiện không ổn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221852/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.