Hạ Phượng Nghi cũng nhìn vào sườn núi thẳng đứng, đắn đo nói: "Hay là thôi vậy, cây này mọc cạnh sườn núi hẹp, rơi xuống thì nguy hiểm lắm. Hơn nữa nhánh cây nhỏ quá, chỉ sợ ngay cả em nó cũng chịu không nổi."
Phi Yến đã nắm cành cây, nói: "Thiếu phu nhân, xin đừng lo, em sẽ ôm chặt cây lớn, cho dù có gãy cũng không rơi xuống đâu." Xong quay đầu nhìn Mạnh Thiên Sở: "Thiếu gia, máu đỡ em lên đi!"
"Được, em nhất định phải giữ chặt nhánh cây, bằng mọi giá bám sát vào nhánh sát thân cây, hiểu rõ không?"
"Dạ!" Phi Yến gật đầu.
Mạnh Thiên Sở đưa hai tay bợ lấy vòng eo thon của Phi Yến, lấy sức đưa cô nàng lên cao giống như diễn viên ba lê vậy. Đã có kinh nghiệm từ lần trước, cộng thêm lần này cũng có chuẩn bị, Phi Yến nhanh nhẹn bám vào cây, đặt chân lên nhánh, tay vịn chặt cành, ngồi ổn trên cây rồi từ từ ôm cây đứng lên.
Cành cây ấy theo động tác của cô bé khẽ run, Hạ Phượng Nghi khẩn trương nói: "Phi Yến, vịn chặt đó, đừng vội, từ từ thôi."
"Ai, được rồi." Phi Yến đã đứng ổn trên cây, một tay vịn cành, một tay đưa ra hái cánh hoa đang nở thật đẹp trên một cành nhỏ. Phi Yến ném hoa xuống cho Hạ Phượng Nghi: "Cô chủ, tiếp lấy!"
Hạ Phương Nghi bắt được đóa hoa, vui mừng đưa lên mũi ngửi: "Oa...! Thơm quá!" Xong quay sang đưa hoa cho Mạnh Thiên Sở: "Phu quân, chàng ngửi đi, thơm lắm!"
Mạnh Thiên Sở tiếp lấy ngửi ngửi, liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221760/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.