Thái tri huyện đi rồi, trời đã tối hẳn, nhà bếp đã chuẩn bị cơm xong, Mạnh Thiên Sở không muốn ăn chút nào, chỉ uống chút cháo loãng rồi thôi.
Phi Yến sốt ruột, đến nhà bếp tự nấu một món "Ô cốt kê sanh địa đôn di đường" (Gà xương đen nấu đường mạch nha) và một món "Sơn tra kỷ hầm thịt trâu" (Táo gai cẩu kỷ hầm thịt trâu. Cây kỷ có 3 loại: Một là cây kỷ liễu, dùng làm môi làm thìa; Hai là cây kỷ bạch, dùng làm áo quan; Ba là cây cẩu kỷ, dùng làm thuốc.) Phải tốn một thời thần mới làm xong, bưng lên ngay, khói bốc nghi ngút.
Hạ Phương Nghi đang ngồi bên giường coi sóc Mạnh Thiên Sở. Hai luồng hơi thơm phức xộc vào mũi, Mạnh Thiên Sở đang hôn hôn trầm trầm ngủ mê mê, ngửi được mùi này tức thời thần chí thanh tỉnh, khen một câu: "Thơm quá! Đó là cái gì a?"
Phi Yến dùng mâm bưng ra hai món ăn, đến bên giường khẽ bảo: "Là nấu cho thiếu gia tẩm bổ thân người, món này là Cốt Kê Sanh Địa Đôn Di Đường' chuyện môn bổ huyết, còn cái này là 'Sơn Tra Kỷ Chử Ngưu Nhục' chuyên môn hoạt huyết hóa ứ đó." Nói xong, nàng đặt mâm xuống bên bàn, lấy một cái chén múc ra bưng đến bên giường, ngồi ở mép giường đút cho Mạnh Thiên Sở ăn.
Mạnh Thiên Sở ăn luôn mấy thìa, khen: "Ngon, thật quá ngon! Không ngờ Phi Yến khéo tay vậy, sớm biệt thế đã cho em làm đại đầu bếp rồi!"
Phi Yến và Hạ Phượng Nghi đưa mắt nhìn nhau, đều mắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221754/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.