Hạ Phượng Nghi nhìn tình cảnh ấy rất tức cười, nói: "Phu quân, hay là chúng ta đến Thiên Trúc tự dâng hương, thuận tiện giải nóng. Ở đó rừng cây dày đặc, rất thoải mái."
"Thiên Trúc tự hả?" Mạnh Thiên Sở quay lại nhìn tiểu nha hoàn Phi Yến đang đứng phía sau, cười hề hề ra vẻ rất tặc: "Ai, chúng ta có đi Thiên Trúc tự không?"
"Nô tì sao mà biết được, thiếu gia và thiếu phu nhân làm chủ đi." Phi Yến nhớ tới tình cảnh lăn xuống núi, hai má ửng hai đóa hồng.
Mạnh Thiên Sở ngẩng đầu nhìn trời, nói: "Đã sắp trưa rồi, hay là không đi Thiên Trúc tự nữa. Quá xa, đi không kịp đâu. Ta thấy gần ngoài thành có mấy ngôi chùa rất mát mẻ thanh tịnh, chúng ta đi thăm thử coi sao, thế nào?"
Hạ Phượng Nghi đáp: "Tướng công nói cũng đúng, trời nóng thế này đi tới Thiên Trúc sơn chỉ sợ nóng chết thôi. Chúng ta cứ đến mấy chùa nhỏ ngoài thành tùy hỉ hóng mát đi." Đối với nàng chuyện đi dâng hương chẳng qua là muốn đi ra ngoài chơi thôi, ở mãi trong nha môn thật là chán.
Mạnh Thiên Sở dặn dò Mộ Dung Huýnh Tuyết ở lại thư phòng xử lý công vụ, sau đó dẫn theo Hạ Phượng Nghi, Phi Yến ngồi xe ngựa của nha môn chuẩn bị xuất phát. Vừa ra khỏi cửa nha môn, thì họ đã gặp ngay bộ đầu Vương Dịch và bộ khoái Tống Tường Vũ hôm nay được nghỉ theo ca nên mặc đồ thường tùy tiện đi lòng vòng.
Mạnh Thiên Sở khi vừa mới đến Hàng châu đã giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221735/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.