Tả Giai Âm ngước mắt nhìn Mạnh Thiên Sở đang ở cửa sổ mỉm cười, đỡ chưởng quỹ dậy, sau đó tiến vào trong quán.
Tiếp theo đó là tiếng cầu thang vang vọng, Tả Giải Âm bước lên. Phi Yến vội chạy tới mở của phòng, vừa khẩn trương vừa phấn khích nhìn Tả Giai Âm, muốn hỏi nhưng lại không dám mở lời.
Mạnh Thiên Sở vô cùng kỳ quái nhìn Tả Giai Âm, trước đây khi xem tiểu thuyết hắn biết tổ chức của Đông hán không có kết cấu phức tạp như cẩm y vệ. Lãnh tụ tối cao của họ xưng là Hán công, dưới có thiết đặt một vị thiên hộ, trăm vị bá hộ, rồi chưởng ban, lĩnh ban, tư phòng. Còn phụ trách công tác lùng bắt cụ thể là dịch trưởng và phiên dịch (Phiên tử - lính phiên). Dịch trưởng tuy chỉ là chức quan rất nhỏ trong Đông hán, nhưng quan tuy nhỏ mà quyền lợi rất lớn. Quan phổ thông dù cho cấp bậc rất lớn khi gặp người của Đông Xưởng đều phải khách khí mấy phần. Do đó, Tả Giai Âm có thể trấn áp người của Đông Hán, khẳng định phải mạnh hơn Đông hán.
Nhưng người nào có thể mạnh hơn Đông hán bây giờ? Cẩm y vệ? Có khả năng, nhưng cũng không chắc lắm, vì cẩm y vệ nhiều lắm chỉ ngang bằng với Đông hán, chẳng thể nào hơn hẳn được. Để khiến cho dịch trưởng của Đông hán sợ chạy như vịt như vậy, cẩm y vệ không thể làm được.
Mạnh Thiên Sở đứng dậy cung tay nói: "Tả cô nương thật là khiến Mạnh mỗ càng biết càng khó hiểu vô cùng, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221713/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.