Lý Nhữ Hàn nhỏm người nhìn vào nhà bếp, nói: "Sao mà chưa làm xong vậy, chờ đến mệt luôn rồi." Nói xong, y ngáp một cái thật dài.
Mạnh Thiên Sở cười nói: "Đúng a, xem ra họ chuẩn bị bữa ăn này thật cầu kỳ đó."
"Từ từ thì cháo mới nhừ, thiếu gia ngài không nghe câu nói đó hay sao?" Phi Yến cười hi hi bước ra, "Cơm nước đã chuẩn bị xong, mời hai vị ra nhà ăn."
Hai người mừng rỡ, vội vã đứng dậy theo Phi Yến vào phòng ăn.
Trên bàn đầy mỹ vị giai hào, hương vị màu sắc đều tuyệt hảo, xem mà khiến con sâu đói trong bụng hai người động đậy liên hồi.
Lý Nhữ Hàn kỳ thật không giỏi uống rượu, Hạ Phượng Nghi cũng nhắm môi chút chút mà thôi. Mạnh Thiên Sở vốn cho rằng chỉ còn mình mình tự rót tự uống, không ngờ Tả Giai Âm đề nghị cùng hắn uống vài ly, lần này Mạnh Thiên Sở quả là lần đầu tiên kiến thức tửu lượng của nữ nhân. Hắn vốn cho rằng tửu lượng của mình không tệ chút nào, không ngờ tửu lượng của Tả Giai Âm còn có phần hơn, uống đến cuối cùng hai người uống say khướt.
Lý Nhữ Hàn nói trong nhà có chuyện, muốn cáo từ trước, ngày khác sẽ đến thỉnh Mạnh Thiên Sở đến nhà mình chơi, sau đó xuống núi ngồi xe ngựa bỏ đi.
Hạ Phượng Nghi và Phi Yến đưa Mạnh Thiên Sở về phòng nghỉ. Mạnh Thiên Sở mơ mơ hồ hồ dường như ngửi phải hương vị quen thuộc, chỉ nghe đầu óc quá choáng váng, nói không nên lời, cứ mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221711/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.