Bích Nhu nghe thế không có phản ứng gì, giống như là nói về người khác vậy. Nàng ta vén tóc rủ xuống trước trán ra sau hai mang tai: "Các vị đai gia nói gì vậy tiểu nữ tữ không hiểu. Ngô lai chỉ là một khách nhân, tôi đã mấy ngày không gặp y rồi."
Mạnh Thiên Sở cười ha hả: "Có chuyện nếu chỉ là gió qua kẻ hở thì cô xem thường chúng ta quá rồi. Cô hãy cùng chúng ta đi một chuyến thôi."
"Được, vậy tôi đi với các vị." Nói xong, Bích Nhu tự đi ra trước. Ở cửa có một tiểu nha hoàn, thấy Bích Nhu ra cửa cũng theo sau. Bích Nhu dùng tay giữ lại, dịu giọng nói: "Tiểu Kỳ, ta đi rồi về ngay, em đừng lo." Tiểu nha hoàn đó nhìn Bích Nhu, gật gật đầu.
Điều này lọt hết vào tầm mắt Mạnh Thiên Sở. Hắn cười lạnh, khẽ dặn vài câu nhỏ vào tai Vương bộ đầu.
Bích Nhu xuống lầu, khách nhân dưới lầu thấy cô nàng xuống, lập tức xôn xao như sấm động. Mọi người đều rời khỏi chỗ ngồi, cầu thang lập tức bị chen chặt.
Bích Nhu nhìn họ, xong quay lại ra ý bảo Mạnh Thiên Sở đến bên cạnh. Mạnh Thiên Sở bước đến. Bích Nhu nói nhỏ vào tài hắn: "Như vầy các người đừng mong mang ta đi, chúng ta từ lầu trên xuống cầu thang đi vậy."
Nói xong, Bích Nhu cười ngọt ngào với mọi người, sau đó lên lầu. Thái Chiêu còn chưa kịp trở tay, thì Mạnh Thiên Sở đã ra hiệu cho Vương Dịch xuống trước, hắn và Bích Nhu sẽ từ trên lầu đi thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221631/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.