Do thuyền rung lắc kịch liệt, trong khoang thuyền mọi thứ đã tán loạn hết. Mạnh Thiên Sở đưa Hạ Phượng Nghi và Phi Yến đến cạnh khoang thuyền, bảo hai nàng chụp giữ lan can cố định thân thể, còn hắn thì dùng cái bàn xoạc chân che chắn các vật phẩm bay tới, đầu thì nhanh chóng suy nghĩ phương cách nên làm thế nào khi thuyền bị lật.
Ngoài khoang thuyền, chẳng mấy chốc đã có cuồng phong kéo đến, mưa lớn đổ xuống như trút nước. Cuồng phong thởi bườm kêu phành phạch, thuyền lão đại chốc lát đã ướt toàn thân, một tay chụp giữ lan can thuyền, miệng kinh khủng hô to: "Không xong rồi! Mau hạ buồm xuống...! Mau a!"
Trong sóng to gió lớn, năm sáu thuyền phu nhanh như khỉ nhảy tới bên đỉnh thuyền, định cởi bỏ dây cột buồm to bằng ngón tay cái. Nhưng gió quá mạnh quá nhanh, vừa mới cởi dây ra thì một trận cuồng phong như cõi u minh thò ra ma trảo, mang theo tiếng cười gằn lạnh lùng, cuốn luốn mấy thuyền phu trên nóc thuyền đó bay vào màn mưa dày đặc, rơi vào đám sóng lớn hung hãn xa tít.
Chiếc buồm chủ của thuyền giống như cái quạt bồ cực lớn, ăn no gió, kéo thuyền lúc thì xé vào con sóng lớn, lúc thì rơi vào đáy nước, lúc lại đứng yên xoay vòng vòng, có lúc bay như mũi tên trên không.
Hạ Phượng Nghi và Phi Yến hoảng sợ ôm chặt Mạnh Thiên Sở hết sức kêu gào. Thỉnh thoảng có đợt sóng tiền vào khoang thuyền, khoang thuyền đã ướt và tàn tạ vô cùng. Mạnh Thiên Sở một tay vịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221628/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.