Hạ Phượng Nghi nghiêm túc hỏi: "Phu quân, chàng thật muốn biết ý nghĩ chân thật của thiếp thân?"
Mạnh Thiên Sở dự cảm được gì đó, miễn cưỡng cười: "Đương nhiên. Nàng nói đi."
"Là nữ nhân, không ai nguyện ý nam nhân của mình tìm nữ nhân khác. Thíêp cũng không ngoại lệ. Nếu là trước đây, thíếp sẽ kiên quyết phản đối, nhưng kinh qua hai trường sóng gió sinh tử vừa rồi, thiếp đã nhìn ra rồi. Do đó, phu quân, chỉ cần chàng thoải mái, thiếp thân quyết không ngăn trở đâu! Chỉ cần có thể vĩnh viễn ở cùng với chàng là được rồi!"
Hạ Phượng Nghi nói đến đây, áp tới hôn hít Mạnh Thiên Sở, thâm tình nhìn sâu vào hắn.
Nghe lời này, Mạnh Thiên Sở vừa bất ngờ vừa cảm kích, trước đó hắn còn tưởng Hạ Phượng Nghi sẽ phản đối nữa chứ. Sau khi hôn đáp lại nàng, hắn khẽ hỏi: "Nương tử, nàng nói lời đó là thật lòng hả?"
"Đương nhiên là thật lòng! Chúng ta trở về lập tức đề thân với Tả gia." Hạ Phượng Nghi nghiêm chỉnh gật đầu.
Hạ Phượng Nghi lớn lên trong môi trường phong kiến lễ giáo tam tòng tứ đức, đối với một nữ tử ở Minh triều thịnh hành lễ giáo phong kiến này mà nói, thì lời của trượng phu chính là thánh chỉ. Tuy nhiên trước đó Hạ Phượng Nghi vị muốn tự tiến hành lựa chọn phu quân của mình mà cố sức chống lại, nhưng khi nhận chuẩn rồi, nàng vẫn là một nữ tử truyền thống cấm cố sâu trong tư tưởng tứ đức tam tòng. Và một nữ tử truyền thống tiêu chuẩn là người không thể ghen với những nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221608/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.