Mạnh Thiên Sở nói: "Cô ở Miêu gia 17 năm, tuy không học y nhưng tự nhiên cũng biết ít nhiều, do đó cô hoài nghi có người hạ độc mẹ cô đúng không?"
Miêu Nhu đáp: "Huynh đừng xem thường muội, muội từ nhỏ đã theo cha học y. Nếu như muội không phải là phận nữ, e rằng đã kế thừa y bát của cha rồi. Huynh có biết vì sao muội lại lấy công tử của Hàng châu đồng tri không?"
Mạnh Thiên Sở tự nhiên không biết, chỉ đành lắc đầu.
Miêu Nhu nói: "Muội nói chuyện của mẹ muội trước. Muội ngày đó thấy tình trạng của mẹ đã hoài nghi có người phục thuốc cho mẹ. Mẹ muội lần đầu phát tác, muội đã đến phòng tìm kiếm, nhưng không phát hiện. Đến ngày hôm sau, muội nhân tiện thanh lý di vật của mẹ đã tìm qua lần nữa, cũng không hề phát hiện. Sau này cha muội nói, mẹ ắt là thương tâm vì cha, bị mắc phải ức chứng (u uất, tương đương chứng trầm cảm như thời hiện đại),cho nên mới phát điên. Nhân vì không tìm được chứng cứ, muội chỉ đành nghe theo vậy."
Mạnh Thiên SỞ thấy Miêu Nhu biết y thuật, hơn nữa đã tìm qua phòng của nhị phu nhân, xem ra người hạ độc đã nhanh hơn một bước lấy đi vật chứng trước Miêu Nhu. Đó là một người cực kỳ thông minh!
Mạnh Thiên Sở bảo: "Vậy hiện giờ nói thử cô sao lại lấy tướng công hiện giờ vậy?"
Miêu Nhu kiêu ngạo nói: "Mùa hè năm ngoái, muội theo gia nhân đến Tây hồ du ngoạn, lúc đó vui đùa hứng khởi cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221499/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.