Mạnh Thiên Sở đứng dậy, nói: "Tự nhiên là muốn từ mẹ của đứa bé mà dò ra rồi." Nói xong, hắn đi ra cửa, Chu Hạo và Mộ Dung Huýnh Tuyết vội vã theo sau.
Ba người đến phòng giam của tứ phu nhân, tuy phòng có đặt bồn lửa, nhưng bản thân căn phòng rất thoáng, nên trong phòng không đủ ấm. Hai nữ ngục tốt thấy Mạnh Thiên Sở đến, vội dọn ra ngay bàn và ghế.
Mạnh Thiên Sở không ngồi, đi thẳng tới cạnh tứ phu nhân. Tứ phu nhân vẫn nằm trên giường trong tư thế lúc nãy. Mạnh Thiên Sở ra hiệu cho bọn họ kê sát bàn cạnh giường tứ phu nhân, sau đó ngồi xuống, tứ phu nhân đến lúc này vẫn không động đậy.
Mạnh Thiên Sở nói: "Ta nghĩ ta đã tìm ra hung thủ giết con của cô là ai rồi."
Hắn nói xong, mắt của tứ phu nhân tuy vẫn chưa mở, nhưng nước mắt đã thuận theo khóe chảy xuống, lan qua gò má trắng xuống tới mang tai.
Mạnh Thiên Sở thở dài một hơi, nói: "Đều nói con cái là núm ruột của mẹ, cô đau lòng cũng là chuyện bình thường."
Tứ phu nhân nhịn không được khóc òa. Mộ Dung Huýnh Tuyết bước tới đưa khăn tay của mình cho tứ phu nhân. Tứ phu nhân mở mắt, tiếp lấy khăn lau lệ, toan tính ngồi dậy nhưng thất bại. Mộ Dung Huýnh Tuyết đứng bên cạnh thấy vậy vội đỡ nàng ta nằm xuống, xem ra thân thể của nàng ta còn yếu hơn cả Lâm Đại Ngọc (chú: nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng của Tào Tuyết Cần) nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221484/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.