Mạnh Thiên Sở mang Tả Giai Âm và Lý Lâm Tĩnh ngồi xe đến cửa nhà Mộ Dung Huýnh Tuyết, sau khi đỡ Tả Giai Âm xuống, hắn cho Lý Lâm Tĩnh mang thuốc thang đem từ nhà tới rồi ba người đứng trước cửa nhà của Huýnh Tuyết. Tuy nói đây là một khu nhà vườn, nhưng vườn chỉ là loại hàng rào cây gai bao bọc, cây trong vườn cao thấp không đều, đặt mấy cái bàn ghế cũ kỹ, vách nhà đều làm bằng đất, trên có dây leo, quả thật là vô cùng giản dị.
Mộ Dung Huýnh Tuyết đã chờ đến sốt ruột, vừa nghe được tiếng xe ngựa chạy tới đã chạy ra đón tiếp Tả Giai Âm, nói: "Còn phải để tỷ tỷ tự đi một chuyến, thật ngại quá."
Tả Giai Âm cầm tay Mộ Dung Huýnh Tuyết, bàn tay nhỏ nhắn trắng bạch, nhưng lòng bàn tay cảm giác như đầy cục chai sạn, xem ra bình thường ở nhà không hiếm khi làm việc nặng nhọc. Trước đây Tả Giai Âm không chú ý, hiện giờ biết phu quân có ý nạp nàng này làm thiếp, nên tử tế nhìn ngắm kỹ, thấy mặt như hoa đào, thân hình thon thả, quả thật mỹ lệ đoan trang, trong lòng ngầm vừa ý, nhẹ nhàng bảo: "Với ta mà khách khí làm gì, chúng ta vào nhà xem mẹ của em trước."
Khi tiến vào phòng, Tả Giai Âm và Mạnh Thiên Sở càng bất ngờ hơn, vì bên trong chỉ có ba gian phòng, một gian xem ra là nhà bếp, hai gian còn lại rất nhỏ, bên trong lại sống chung tới ba thế hệ bảy người, quả thật là khó tin lại thanh bần đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221442/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.