Một phụ nữ nghe tiếng gọi vội mở cửa ra mời họ vào, xe không vào được vì cửa quá nhỏ.
Nữ nhân đó nói: "Mọi người yên tâm vào trong, tôi sẽ cột chó ở bên xe ngựa, không ai dám trộm gì đâu."
Vào nhà quan sát thấy rất thanh bần, ngay cái ghế lành lặn cũng không có, cả nhà chen chúc nhau trên giường, nhìn qua ít nhất có đến năm người.
Một trung niên nam cười bước tới nói: "Ba vị khách nhân hay là ngồi lên giường đi."
Ôn Nhu khẽ nhíu mày, Mạnh Thiên Sở nhìn thấy, đành nói: "Hay là chúng ta ra vườn nói chuyện một chút là xong, bên ngoải mát hơn."
Ba người vội vã bước ra, phụ nữ và người đàn ông cũng đi theo.
Mọi người đứng thành một đôi nói chuyện. Mạnh Thiên Sở hỏi: "Gần đây Cầm nhi có quay về hay không?"
Nữ nhân đáp: "Đã nửa năm rồi không về, chỉ cho người thường mang đồ đạc hay tiền về, nói là nam nhân của nó không cho về."
Mạnh Thiên Sở nói: "Vậy Cầm nhi xem ra là thấy đường quá xa, trở về không tiện lắm."
Nữ nhân nói: "Nói xa thì không xa, đều là ở Hàng châu, có gì đâu mà xa chứ? Chỉ là nó ở trong thành Hàng châu, con chúng tôi ở Tiền Đường thế thôi."
Mạnh Thiên Sở gật gật đầu. Nữ nhân hỏi: "Nó không phải nhờ các vị mang tiền về cho chúng tôi sao?"
Ôn Nhu cười cười, nói: "Đúng vậy, là mang tiền về cho các người, có điều cô ta còn nhờ chuyển lời về giùm."
Nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221404/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.