Hạ Anh Minh hỏi: "Vậy... vậy vì sao khi ta trở về, cửa sổ bị đóng chặt rồi?"
Mạnh Thiên Sở cười: "Ngươi thật là kỹ lưỡng, ngươi nhất định là thấy con khi được Thủy Mộc Nhan dạy dỗ cẩn thận rồi đó, nếu như nó có thể chốt cửa chính, thì chốt cửa sổ có khó khăn gì?"
Hạ Anh Minh cuối cùng không còn gì để nói, ngồi bẹp ôm đầu, rồi đột nhiên ngẩng đầu hỏi: "ngươi bằng vào cái gì mà kết luận là do ta giết?"
"Ngươi chết do ở trong phòng kín, trong khi rõ ràng là bị người bóp chết, mà kẻ biết con khỉ biết đóng cửa chỉ có người chết, ngươi, và nha hoàn hầu cận Cầm nhi. Trong khi đó Cầm nhi lại không ở Hàng châu lúc đó, không thể phân thân giết người, cho nên hung thủ chỉ còn có ngươi. Tuy ngươi tính hết mọi điều, nhưng quên một điểm là người chết có thể nói được!"
"A?" Hạ Anh Minh kinh khủng kêu ré lên.
"Người chết dùng mặt của cô ta cho ta biết ngươi thiết kế cơ quan này như thế nào. Ngươi đem Thủy Mộc Nhan dựa vào cửa sổ, và dù sao đó cũng là người chết, hơn nữa ngươi cũng biết nàng ta chí ít phải dựa vào đó mấy canh giờ thì hiện tượng thi cương mới từ từ nhũn ra, thi thể sẽ từ từ ngã xuống. Và cũng vì mấy canh giờ dựa vào cửa sổ này, cho nên, hoa văn điêu khắc trên cửa sổ đã ấn vào mặt người chết."
Hạ Anh Minh hỏi: "Đã nửa năm rồi sao có thể nhìn thấy vết ấn lên mặt đó được?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221384/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.