Khi thấy Hình Chiến trở về, Tư Yến không nói một lời tiến lên ôm chặt lấy nàng.
Hắn nhớ nàng còn nhiều hơn so với tưởng tượng.
Những ngày qua hắn chỉ cảm thấy trống rỗng, mọi thứ đang làm đều vô vị. Giờ đây nàng đã trở lại, cuối cùng hắn cũng không cần phải chịu nỗi khổ tương tư này nữa.
"......Một tháng nay nàng có nhớ ta không?" Hắn vùi mặt vào gáy nàng, rầu rĩ nói.
"Có." Nàng đáp lại, nhưng hai tay vẫn ngay ngắn buông thõng bên hông.
"Nhớ bao nhiêu?" Tư Yến cũng biết câu hỏi của mình rất ấu trĩ, nhưng hắn vẫn muốn biết vị trí của mình thế nào trong lòng nàng.
Câu hỏi này dường như đã làm khó Hình Chiến. Đầu tiên nàng hơi do dự, rồi sau đó mới mở miệng: "Ta ra cửa hàng mua đường."
Tư Yến không ngờ sẽ nghe được đáp án kỳ quặc như vậy, hắn đứng thẳng người, cúi đầu nhìn nàng.
"Ta thử vào cửa hàng mua đồ, đúng là không khó lắm." Hình Chiến nói, lấy ra một túi đựng đường từ trong ngực: "Khi nào nhớ chàng sẽ ăn một chút."
Như vậy có thể khiến nàng nhớ lại nụ hôn ngọt ngào khi đó.
Tư Yến hiểu ý nàng, hắn không khỏi mỉm cười, nắm lấy tay nàng đặt lên trái tim mình.
"Hiện tại ta đang đứng trước mặt nàng đây, đừng ăn đường nữa, ăn ta đi."
Hình Chiến khẩn trương cuộn ngón tay lại: "Ta, ta còn chưa tắm rửa......"
"Chúng ta cùng nhau tắm." Tư Yến cầm lấy gói kẹo trong tay nàng, tiện tay đặt lên bàn, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-chien/3323812/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.