Hình Chiến không ý thức được rằng những gì nàng vừa nói chẳng khác nào lời tỏ tình, nàng nói tiếp: "Lúc ở Đông Cung, sư huynh nói thuộc hạ không khác gì rối gỗ khi cứ tuân theo các luật lệ, đã đáng buồn lại còn đáng thương."
Nàng nắm chặt vạt áo, dường như rất khó chịu: "Nhưng nếu không làm như vậy, thuộc hạ nên làm như thế nào?"
Từ trước đến nay nàng chỉ biết tuân theo khuôn phép cũ, không dám lơi lỏng, không chút nghi ngờ, thậm chí còn biết ơn tất cả những gì mà Bích Loan trao cho mình.
Trên đời này, Tư Yến và Hình Giới là hai người duy nhất nàng tin tưởng. Nếu chỉ là một lời nói của sư huynh, nàng còn không để bụng đến mức đấy, nhưng nàng từng nhìn thấy sự thất vọng và không kiên nhẫn thoáng qua trong ánh mắt của chủ nhân, càng nghĩ tới nguyên nhân, nàng lại càng thấy sợ hãi.
Tư Yến mãi mới bình tĩnh lại từ cú sốc trước lời tỏ tình đột ngột của nàng, nhưng hắn còn chưa kịp vui mừng đã thấy đau lòng không thôi.
Hắn cũng không phải là kiểu người biết đồng cảm, nhưng chỉ vì đối phương là nàng nên mới nguyện ý mềm lòng. Hắn vòng tay qua eo nàng, khẽ vuốt lưng nàng dịu dàng nói: "Con đường sau này nàng đi, ta sẽ luôn đồng hành với nàng."
Giọng nói của người đàn ông trầm thấp êm dịu, vừa như vỗ về lại vừa như cám dỗ, giống như ly rượu đầy, một ly rượu thuần khiết chỉ cần ngửi thoáng qua cũng khiến lòng người mê say.
Hình Chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-chien/3323807/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.